呢幾日心情麻麻地,狀態麻麻地,壓力大,又去到一啲臨近抑鬱崩潰入邊。
然後,我重複係咁聽呢首歌,聽聽下個人都好似正常返少少。推薦一下,希望都可以比到多啲能量你哋
同時也有103部Youtube影片,追蹤數超過4萬的網紅RubberBand,也在其Youtube影片中提到,請相信世上所有事情都是一個循環,一個輪迴。 說了再見 約定再見 就會再見 立即到各大音樂平台下載及收聽: Apple https://apple.co/3xuwo1P JOOX: https://bit.ly/35yswRG KKBOX: https://kkbox.fm/KA8872 MOOV...
「tim lui」的推薦目錄:
- 關於tim lui 在 Facebook 的最佳解答
- 關於tim lui 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於tim lui 在 Facebook 的最佳貼文
- 關於tim lui 在 RubberBand Youtube 的精選貼文
- 關於tim lui 在 Cherry Nguyen Youtube 的精選貼文
- 關於tim lui 在 Cherry Nguyen Youtube 的精選貼文
- 關於tim lui 在 Tim Lui - Facebook 的評價
- 關於tim lui 在 RubberBand 6號X 呂甜TIM LUI 的結婚生活:大學裏相遇相愛 ... 的評價
- 關於tim lui 在 倒行詩- RubberBand | Rayban wayfarer, Men, Mens sunglasses 的評價
tim lui 在 Facebook 的最佳貼文
#Nhậtkýhànhtrình
#LớphọcThờigiãncáchĐặcbiệt
#Chuyệnhậutrường
[GÓC ADMIN]
📝💗 ĐỂ NHỚ MỘT THỜI...TA CÓ NHAU! 💗📝
Chào cả nhà,
Mấy hôm nay xuyên suốt trong những dòng Nhật ký hành trình tại Album "Hành trình đến với Lớp học Thời giãn cách Đặc biệt" này, có lẽ, nhà mình cũng đã hình dung được những câu chuyện đã diễn ra trong lớp học, những dòng cảm nhận thiệt thương của học viên cũng như những cảm xúc của các anh chị Tình nguyện viên khi lớp học kết thúc rồi phải không? 🙂
Sau vài ngày 'tạm xỉu' xả hơi sau một dự án 'siêu to khổng lồ' thì đám Admin chúng mình đã 'sạc' đủ năng lượng và hôm nay, xin mượn những dòng chữ, những tấm hình và một bài 'phát sóng' trên trang 'má Quỳnh' của tụi mình, để tỉ tê cho nhà mình về những dòng cảm xúc đặc biệt của chúng mình, và kể cho cả nhà nghe 1001 câu chuyện hậu trường, về một lớp học đã qua nhen! ☺️
Để xem, giờ nên bắt đầu từ đâu ta? 🤔
Phải nói, tính ra lớp học từ lúc lên dự án đến khi kết thúc, diễn ra vỏn vẹn chưa tới hai tuần mà giờ ngồi ngẫm lại, thấy nó vừa nhanh thiệt nhanh và cũng vừa dày thiệt dày. Nhanh là khi nhìn dòng thời gian trôi với những ngổn ngang công việc còn chất đống trên những dòng timeline, mà thỉnh thoảng không tránh khỏi cảm giác 'khó thở nhẹ', haha. Nhưng rồi tụi mình nhớ lời Cô nói, chúng mình mở lớp học này là do "Những tín hiệu của Vũ trụ đưa xuống", nên mỗi đứa đều có một lòng tin kiên cố rằng, nếu như Vũ trụ muốn mình làm thì chắc chắn Vũ trụ sẽ trợ lực và đẩy chúng mình đi thôi. Nên là, dù có áp lực về thời gian thật, nhưng tụi mình tin, chắc chắn mọi thứ sẽ ổn! 💪💪💪
Nhanh thiệt nhanh về thời gian là như thế, nhưng đó cũng là một hành trình 'dày thiệt dày' của tụi mình. Những ngày qua là những ngày mà cả công ty mỗi người mỗi nơi, nhưng mấy anh chị em vẫn kết nối với nhau với tần số thật dày từ sáng đến tối khuya. Nhiều lúc đóng máy lại đi ngủ, nhìn đồng hồ cũng điểm gần 1 giờ sáng. Cái mệt về thể chất không thể tránh khỏi nhưng lòng đứa nào cũng luôn ngập tràn sự Biết ơn, vì những lúc này, tụi mình có nhau mà không đứa nào bị bỏ lại phía sau hay cô đơn một mình chạy việc. Mà đôi khi, chỉ cần vậy, là cũng đủ động lực để mỗi người tự cố gắng và hỗ trợ nhau, phải không?
Dày ở đây là dày về kinh nghiệm và trải nghiệm. Những lớp học trước, gói gọn nhiều nhất là từ 150 - 180 học viên, là mỗi đứa coi như cũng đã 'vắt chân lên cổ' mà chạy rồi. Còn lớp học lần này, 1.000 học viên, nghĩa là gấp 5-6 lần những lớp học bình thường mà chúng mình làm. Lúc mới nghe con số đúng là tụi mình có chút choáng ngợp thiệt, cảm giác bình thường, chỉ loanh quanh trong một chiếc hồ êm đềm phẳng lặng với những gợn sóng nhẹ, thì nay đã đến lúc, vươn mình ra biển với những đợt sóng mạnh hơn, mà đứa nào không chịu học bơi trước đó, sẽ rất dễ bị đánh chìm. Nhưng rồi thấy sự quyết tâm và niềm tin của các cô và anh ở Ban lãnh đạo dành cho dự án đầy tâm huyết này, thì tụi mình cũng một lòng tin mà 'vào cuộc' thôi.
Dày ở đây còn là dày những Kỷ niệm. Mấy hôm nay, dù lớp học đã kết thúc nhưng có lẽ dư âm của nó vẫn còn dài thiệt dài, khi mỗi lần có ai gợi nhắc về lớp học này, là biết bao nhiêu kỷ niệm và cảm xúc ùa về. Tụi mình nói vui với nhau, giờ mỗi đứa mỗi nơi kết nối với nhau qua những dòng tin nhắn như thế này, vài bữa mà được gặp lại nhau chắc kể miệt mài mấy ngày cũng không hết chuyện, hahah. Mà chao ôi, hành trình qua đúng là những trải nghiệm và kỷ niệm thật đáng nhớ cho chặng hành trình này của chúng mình. 🥰
Giờ đây khi ngồi gõ những dòng viết này, mọi thứ hiện về như một thước phim, mà những ký ức, những câu chuyện đan xen nhau, có cái đậm nét, có cái mờ nhòa nhưng tựu chung lại thật biết ơn vì thước phim đó đã lướt qua trong đời, để tụi mình có cơ hội được trải nghiệm, được đồng hành, được học hỏi và lớn lên cùng nhau. 🎞
Tụi mình nhớ lắm những ngày ngồi canh form đủ số lượng để đóng, nhìn con số tăng vèo vèo mà không đứa nào dám đi ăn vì sợ 'vượt chỉ tiêu'. Nhớ cả những đêm cả nhà thức khuya ơi là khuya để chọn lựa ra 1.000 chiếc hạt mầm thật chắc cho lớp học lần này. Nhớ những ngày ngồi soạn ra những dòng thông báo, thông tin để gửi đến các anh chị Tình nguyện viên để rồi, những 'cánh tay nối dài' đã chuyên chở nội dung ấy về các group nhỏ. Nhớ những tâm huyết đặt vào trong mỗi slide bài giảng, trong từng bài nhạc phát giải lao. Nhớ cả những niềm vui gửi về từ các học viên được lựa chọn tham gia lớp học và cả những phiền lòng, trách móc của một vài anh chị chưa hữu duyên tham gia gửi lại chúng mình,... Bao nhiêu cảm xúc đan xen nhau, tụi mình đón nhận tất cả và xem đó là một phần hành trang trong hành trình trưởng thành của mình.
Hành trình nào cũng đến hồi kết, nhìn ngắm một lượt gần 1.000 học viên tham gia lớp học, nhìn ngắm những gương mặt của nhà MayQ xuất hiện qua màn hình Zoom ở buổi học cuối cùng ngày hôm đó, mà cảm xúc lạ lắm. Cảm giác như mình vừa hoàn thành xong 'bài thi' vượt cấp nào đó. Những sự đồng hành này, nguyện mong đủ để khơi gợi cho 1.000 chiếc mầm của lớp học về những điều thiện lành, tử tế, hiểu mình, sống tích cực và vươn lên thật khỏe khoắn cho những ngày tiếp sau, với chúng mình, vậy là quá đủ.
🙏 Biết ơn Ơn trên đã gia hộ cho chúng con thật nhiều sức khỏe, thật nhiều nội lực để có thể làm tốt công việc của mình ở dự án này!
🙏 Biết ơn các cô, anh - các thành viên trong Ban lãnh đạo công ty, đã cho mỗi đứa chúng con một niềm tin rằng, tụi con sẽ làm được, để tụi con thêm tin vào chính mình.
🙏 Và Biết ơn tất cả tụi mình, dù vui buồn, mệt mỏi hay khỏe mạnh vẫn luôn đồng hành với phương châm "Miễn là có nhau!"
Và cũng thiệt cảm ơn với những sự ủng hộ, cổ vũ tinh thần phía sau của các thành viên còn lại của Nhà MayQ đã cho chúng mình thiệt nhiều năng lượng và sự tin tưởng để có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Đặc biệt, trên hành trình đi chăm sóc tinh thần cho 1.000 người thì tụi mình được các cô ở bộ phận Kế toán tặng cho một phần thưởng quá sức ngọt ngào, bằng cách chuyển tiền lương tháng 8 vào đúng ngày diễn ra dự án lớp học, hahah. Nghe tiếng 'ting ting' mà đứa nào cũng đầy phấn khởi, nạp thêm 200% năng lượng chạy tiếp cho dự án, hahaha
🌻🌻🌻 Sau đây là chuyên mục, để nhớ "Một thời - Ta có nhau", của các thành viên nhà MayQ khi được chúng mình 'phỏng vấn nhẹ' cảm xúc của mọi người sau dự án này như thế nào. Mời nhà mình cùng theo dòng cảm xúc cùng chúng mình nha:
🌷 Chia sẻ của 'Má Quỳnh':
"Hiếm khi nào được lùi lại đàng sau, đọc những dòng viết không phải từ quan điểm của chính mình, mà của tập hợp nguyên đám nhỏ em, con, cháu mình trong team. Thương chảy nước mắt 😅😅😅
Một cuộc dấn thân trọn vẹn của cả nhà MayQ, theo 'tín hiệu từ Vũ trụ', và nó đã và đang đơm quả ngọt lành, cho tất cả những ai góp một bàn tay, một trái tim, một tấm lòng vào dự án chung này. Yêu thương và biết ơn Tất cả 💙💙💙"
🌷 Chia sẻ của 'Má Diệu' (Yến Hương):
"Ngồi đọc những cập nhật của lớp học đặc biệt, lớp “1000 học viên” của team mà thiệt xúc động. Bao nhiêu nhân sự được huy động để hỗ trợ lớp học, vừa là người của MayQ, vừa là Nhân số học tử trong và ngoài nước… Bao nhiêu gương mặt học viên lớp vừa lạ vừa quen…
- Mấy bà chị và cậu em tui giỏi quá đi!
- Mấy đứa nhỏ và mấy bà chị nhà MayQ giỏi quá đi!!!!
- Mấy bạn Nhân số học tử giỏi quá đi!!!
Xin chúc mừng tất cả các học viên trong lớp học lần này, chúc mừng các bạn có mặt trong lớp học quá đặc biệt. Rồi các bạn sẽ quay về cuộc sống quen thuộc hằng ngày, nhưng chắc chắn nhân sinh quan của các bạn sẽ có thay đổi, như biết bao Nhân số học tử đã thay đổi.
Chúc mừng team MayQ, yeay WE DID IT! ♥️♥️♥️"
🌷 Chia sẻ của 'Má Diễm':
"Ngay từ khi project lớp học 1000 này được khởi xướng, Diễm Hương cảm thấy như nguyên nhà MayQ sắp "vượt vũ môn", bước sang 1 giai đoạn khác, rất nhiều thử thách phía trước và nếu vượt qua được, thì kết quả sẽ rất là đáng giá. Vậy mà cuối cùng đã làm được và làm rất tốt, vượt ra ngoài mong đợi luôn. Tất cả chúng ta đã bước được 1 bước rất dài & các con thực sự trưởng thành rồi. Xuất sắc!"
🌷 Chia sẻ của Anh Windie:
"Một hành trình dài vạn dặm bắt đầu bằng một bước chân…
Đứng trước hàng trăm người offline để sinh hoạt nhẹ cho Đại cộng hưởng thôi, đứng sau màn hình Tivi hàng triệu người để điều phối truyền hình trực tiếp thời còn làm show, chứ đây là lần đầu đứng lớp 500 người và chia sẻ thông tin 1000 người online, với một dàn hậu thuẫn hùng hậu cả trăm người của nhà MayQ và các ‘Nhân số học tử’ trên toàn thế giới.
Thiệt biết ơn và cảm thấy thương những ngày ‘nương ngọn sóng’ này, thấy tất bật nhưng ấm áp!
Những ngày của mùa dấu yêu năm nay, giữa bộn bề của những khó khăn hiện hữu, nhưng lúc nào cũng có nhau, tình chị em, đồng nghiệp… mở rộng vô tận bao la xuyên không gian xuyên thời gian của tình đồng môn, tình huynh đệ trong cộng đồng Nhân số học tử trên toàn thế giới chung tay hoàn thành xong dự án vĩ đại với những con số vĩ đại, không thể hiện bằng số hữu hạn hay những lời nói hữu hình, mà mình thấy được cái sự thậm thâm vi diệu của sự kết nối, của chân tình, một trận ‘team building hoàn hảo đến không ngờ’.
Những ngày dấu yêu này, lớp sáng lớp chiều lớp tối, các thời miễn phí gom mọi người lại phát tâm đọc kinh cho những ngày khó khăn này chóng qua, hết chương trình này đến chương trình online kia … vậy mà ai cũng hoan hỷ chạy phà phà, như luôn được tiếp thêm năng lượng từ phía sau. Sớm hôm một lòng hướng về ánh sáng tốt đẹp phía trên phía trước.
Những mùa dấu yêu này sẽ còn trải dài và nở rộ,… những yêu thương này sẽ còn nhân lên vô lượng đến ngày hội ngộ, tay bắt mặt mừng… ngày đoàn viên, chắc sẽ sớm thôi heng!
Mùa lễ đặc biệt vừa qua, một mùa mình gọi là mùa dấu yêu!"
🌷 Thi Ân:
"Tháng 9, nhưng tự nhiên nhớ chuyện mùa Tết...
Thông thường từ 23 Tết mỗi năm, nhà mình bắt đầu rục rịch chuẩn bị cho Tết. Ba mẹ bên chợ bán hàng, anh hai tới lui chở đồ và phụ ba mẹ, còn mình thì ở nhà chăm chỉ dọn nhà cho sạch. Mỗi người một việc tất bật, từ suốt 23 Tết tới nửa đêm giao thừa mới hoàn tất mọi việc để đón Tết.
Cảm giác của mình mấy ngày qua, y như cái cảm giác mỗi mùa Tết về vậy đó. Ở MayQ một tuần nay, mặt cách mặt, nhưng mạnh ai nấy chia nhau ra với các phần việc, mỗi người một việc toàn tâm toàn ý để chạy cho dự án yêu thương lần này. Ai cũng lúi húi, cần nhau là í ới hỗ trợ qua lại, không ai bỏ rơi ai hay từ chối ai. Ai cũng vì cái "Tết đặc biệt này" mà mệt cách mấy cũng hong than thở lấy một lời, cứ động viên nhau mỗi sáng, mỗi tối. Và cả sự nối dài cánh tay của các anh chị - đã từng là học viên của lớp cấp độ 3 4 của nhà mình, ở Việt Nam và khắp nơi trên thế giới. Cái Tết đặc biệt này càng trở nên đầm ấm, vui vầy và yêu thương biết bao.
Đến tối nay, lớp học vừa khép lại cũng là lúc giao thừa gần điểm rồi, thở phào nhẹ nhõm, thẳng cẳng đi ngủ tới sáng mùng 1 luôn. 😋
Chúng con xin Biết ơn sự gia hộ của Ơn Trên 🙏🙏🙏
Và biết ơn tất cả sự cố gắng của chúng mình. 🤗
We Did It !!! 💪💪💪"
🌷 Huỳnh Thảo:
"Nhớ 2 năm về trước, khi đó tụi mình mới chỉ là hạt mầm bé xíu, còn yếu ớt và non nớt bước vào nhà MayQ. Vẫn nhớ mãi lời cô nói với cả đám năm ấy: "Dù là việc gì, tụi con cứ quăng hết mình vào, đừng cân đo đong đếm gì cả. Rồi các con sẽ thấy chẳng có một sự trải nghiệm nào là dư thừa, và thông qua đó, tụi con sẽ tự lớn lên".
Hơn hai năm, mấy chiếc hạt mầm bé xíu năm ấy được các cô, các anh chị tươi tắm cho biết bao nhiêu là trải nghiệm, biết bao những bài học lớn nhỏ để trưởng thành. Và những ngày qua, cả đám làm việc với một tinh thần vào cuộc như cách mà cô từng dạy tụi mình. Mình biết ơn vì đứa nào trong tụi mình cũng đều được hiểu bản thân qua Nhân số học, đều biết cách giữ cho mình ở mức năng lượng ổn định, biết nương vào một Đức tin để phát triển bản thân trong phiên bản tốt hơn mỗi ngày. Để rồi, khi phải vươn mình ra 'trận sóng lớn', bản thân mỗi đứa đã có sẵn cái 'vốn' trong người, đủ lực để có thể đảm đương được tốt phần việc của mình và cùng hỗ trợ những phần việc của các anh chị em còn lại.
Lớp học này không chỉ mang lại sự lợi lạc, ý thức xoay chuyển mình ngày một tốt hơn của gần 1.000 học viên mà cũng là một cột mốc đánh dấu sự trưởng thành, đồng hành, và những ngày có nhau của cả nhà MayQ, các anh chị Nhân số học tử và học viên.
Biết ơn vì sau cùng, mọi thứ cũng trọn vẹn như ý nguyện!
Sẽ nhớ mãi những ngày này, như một cột mốc của tuổi 23".
🌷 Thùy Trinh:
"Hong quan trọng công việc là gì? Quan trọng đồng đội của mình là ai!"
Ngay khi được hỏi cảm xúc của mình sau khoá học 1000 người đặc biệt này là gì? Đây là câu đầu tiên mình nghĩ đến, vì mình chẳng biết mình bắt đầu từ đâu và có thể giúp gì được cho mọi người. Nhìn không khí "nhộn nhịp", tinh thần hăng hái bất diệt của đồng đội mình, của các anh chị tình nguyện viên - giúp mình như được tiếp lửa hoà vào không khí ấy lúc nào không hay. Mình thấy như một event mà được chạy online thay vì offline như hồi trước! Cảm giác hồi hộp, căng thẳng nhưng rất vui vẻ và phấn khích tự dưng bất chợt ùa về. Thương và nhớ vô cùng! ❤
Biết ơn vì tất cả và biết ơn vì đã cùng được đồng hành trên chặng đường này... và hi vọng trên những chặng đường sắp tới chúng ta vẫn sẽ "cùng nhau" như vậy, thương ❤"
🌷 Phương Vy:
"Sau khi buổi học cuối của Lớp học Thời giãn cách Đặc biệt - OLW05 gần kết thúc, mình ngồi nhìn kĩ lại những gương mặt tràn đầy cảm xúc trên màn hình, lòng thấy rung rinh nhiều chút. Muốn ôm hết thảy mọi người vào lòng mà không được nên chỉ gửi thương thương từ xa.
Trong quá trình làm trợ lí cho giáo vụ xong thì mình đã đưa ra kết luận là làm giáo vụ cực thiệt :)) Tham gia có mấy ngày mà cảm xúc lên xuống như tàu lượn siêu tốc, năng lượng thì cũng lên xuống theo tâm tình của học viên không biết bao lần. Hồi trước được làm học viên thì chỉ có việc nhận thông báo rồi tới giờ thì xách cặp vào học thôi, đâu có ngờ công việc phía sau lớp học lại nhiều và tốn năng lượng đến vậy. Bởi mới thấy thương thương team giáo vụ và ban giám đốc quá chừng.
Thiệt tình lúc đầu nhìn số lượng 1000 học viên, thêm 80 anh chị Nhân số học tử tham gia hỗ trợ, rất nhiều thông tin cần xử lí, phân loại và ti tỉ vấn đề phát sinh khác làm mình ngồi ngoài mà hoa mắt chóng mặt, cũng nghĩ bụng hông biết team giáo vụ làm cách nào mà quán xuyến hết được khối lượng công việc đồ sộ này nhưng mà cuối cùng vẫn vận hành trơn tru thiệt vi diệu hết sức. Lại thương mấy chị Nhân số học tử đã đồng hành cùng học viên. Dù mình không biết phần đông trong số họ nhưng năng lượng họ truyền đi rất tuyệt vời, chân thành và ấm áp đúng tinh thần của MayQ. Chắc đây chính là sức mạnh của Quản trị cuộc sống với Nhân số học 💪🏻
Tuy cực nhưng chỉ cần nhìn những gương mặt học viên mỗi lúc một sáng hơn lên sau những giờ học, đọc những dòng tâm sự và trải lòng của họ, thấy học viên có những biểu hiện thay đổi tích cực mỗi ngày, mình lại thấy lòng xúc động và tràn ngập sự biết ơn. Biết ơn những người đã góp phần tạo nên lớp học đặc biệt này. Biết ơn những câu chuyện, những trải nghiệm, những tình cảm trong quá trình thực hiện lớp học có 1 không 2 này. Hy vọng dịch bệnh sớm qua đi, để chúng ta lại gặp được nhau, gửi niệm lành đến cả nhà. Ơm ơm ❤️"
🌷 Phương Võ:
"Lớp học tuy diễn ra chỉ vỏn vẹn 3 ngày nhưng chứa đựng tất cả mọi sự nỗ lực, tấm lòng chân thành cùng sự yêu thương đoàn kết của toàn thể đại gia đình nhà MayQ cùng hơn 80 anh chị em tình nguyện viên. Tuy lớp học đã khép lại, nhưng cảm giác lâng lâng, vui sướng vẫn còn đó khi bản thân mình may mắn được cộng tác vào một dự án lớn, một bầu không khí ấm áp với sự kết nối hơn 1000 thành viên từ khắp mọi phương trời cùng tụ họp qua hai màn hình Zoom nhỏ nhỏ xinh xinh. Thế là, chúng mình đã hoàn thành được chương trình siêu bự siêu to và siêu dễ thương của nhà MayQ rồi đúng không nào, We did it!!!! Ôm ôm, nở hoa, nở hoa thôi nào, hihi..
Trong những ngày trực lớp, mình có dịp được quan sát phòng học, nhìn các bạn học viên với đủ mọi lứa tuổi luôn chăm chú lắng nghe và cặm cụi viết hết trang này đến trang kia, hay những đôi mắt tròn xoe long lanh khi được các cô và anh giảng về một đề tài mới mẻ nào đó, rồi những cái gật gù đồng tình với những nhận định sâu sắc… Tự nhiên, mình xúc động vô cùng, thấy thương thiệt thương các bạn học viên lắm luôn. Mình hiểu rằng bất kỳ bạn nào đến với lớp học này đều mong muốn khám phá, tìm hiểu về bản thân thông qua Nhân số học, để từ đó thay đổi cuộc sống, thói quen, có hướng đi tốt hơn cho tương lai. Mỗi người là một hoàn cảnh, một câu chuyện khác nhau nhưng mình tin rằng sau lớp học này, chắc chắn đâu đó bạn sẽ tìm ra được câu trả lời, “bí kíp” cho riêng mình, tạo dựng được những thói quen tích cực hơn, kết nối được với những người bạn mới và trở thành phiên bản tốt đẹp hơn, yêu thương hơn và bình an hơn.
Cứ thế mà 5 buổi học trôi qua nhanh chóng, các bạn học viên dần dần quen với nhịp học, không khí lớp cũng ngày một hào hứng hơn với rất nhiều câu hỏi và tương tác trên Zoom. Có những anh chị dù chưa đến giờ duyệt vào phòng, nhưng đã đăng nhập và chờ từ rất sớm. Những nhóm Zalo cứ rộn rã rộn rã tiếng nói, tiếng cười cùng những tin nhắn í ới trao đổi, làm quen nhau. Chắc có lẽ đã lâu lắm rồi, các bạn mới có cảm giác được điểm danh, được “đến lớp”, được chào cô, được ghi chú và được chuyện trò cùng bạn mới… Không khí nhộn nhịp hừng hực ấy làm cho chúng mình như quên hết thời gian, những nỗi vất vả hay những lần nhốn nháo cùng tìm kiếm, liên hệ anh chị học viên vì sợ các bạn ngủ quên hay có việc gì bất chợt, rồi lại không tham dự được lớp, thì uổng lắm…
Dù đây là lần đầu tiên nhà MayQ chúng mình quyết định “chơi lớn” như thế, nhưng để có được sự thành công này, là sự cộng hưởng trách nhiệm, sự kết nối tinh thần mạnh mẽ, “tâm truyền tâm, tim nối tim, tay nắm tay” cùng nhau ngày đêm nỗ lực không ngừng. Mình càng thấm thía câu mà cô từng nói với cả nhóm rằng: “Trong bạn có tôi, trong tôi có bạn, trong ta có nhau, ta đang giúp người là cũng đang giúp chính mình các con nhé!”. Cám ơn đại gia đình MayQ, các anh chị tình nguyện viên và tất cả các bạn học viên… Có lẽ đây là một dịp lễ Quốc khánh đặc biệt nhất mà mình có được. Để rồi, khi khép lại dự án, chúng mình có thêm động lực, vững bước hơn trên con đường và sứ mệnh “gieo hạt hiểu, trồng hạt thương” này. Thương lắm!"
🌷 Thùy Duyên:
"Trước khi lớp nhân số học 1.000 học viên diễn ra, cả team hơn 120 người gồm tình nguyện viên các Nhân số học tử và các thành viên nhà MayQ tham gia, phải tập trung cao độ và phải có tâm thực sự mới đủ kiên nhẫn để quản lý số lượng học viên lớn như vậy. Năm nhóm của mình theo dõi ai nấy cũng đều hợp tác vui vẻ, mọi việc diễn ra khá thuận lợi. Thương con bé Ân Ân nhảy như con sáo từ nhóm này qua nhóm kia và vẫn vui vẻ nhiệt tình hướng dẫn mọi người thật chi tiết, nếu không giãn cách chắc mọi người ôm em nghẹt thở quá. Biết ơn lắm các anh chị nhóm trưởng tuy là tình nguyện viên nhưng ai cũng làm hết tâm hết lòng của mình vì công việc chung. Sự thành công này không của riêng ai, mà của tất cả chúng mình. Thương lắm!"
🌷 Khoa Võ:
"Thấy thương cho team lớp học quá chừng, theo dõi, quản lý, rồi tầm soát các học viên. Nhà mình mở lớp NSH 1.000 này đối với bản thân mình thì cảm thấy đã gieo duyên được cho rất nhiều người mà họ đang băn khoăn về bản thân loay hoay đang không biết sẽ như thế nào trong thời gian tới, mà đặc biệt trong đợt dịch này nữa.
Lớp học đa dạng người, đa dạng độ tuổi. Có người 18-19 tuổi đã được học nhưng cũng có người 60 tuổi hơn mới được biết đến. Thôi thì trong mùa dịch này Nhà MayQ mình đã chọn phương án “tiếp tế tinh thần” cho mọi người thì bản thân Khoa có góp sức 1 xíu cũng cảm thấy vui lây vậy.
Đối với bản thân Khoa tính tới thời điểm bây giờ được cơ duyên đến với nhà MayQ như là “cập bến” để được học hỏi thêm, lắng nghe thêm nhiều câu chuyện đời người mà khi nghe được mơ mớ rồi mới cảm thấy thiệt cuộc đời người nó vô thường quá chừng".
🌷 Hoàng Võ:
"Sau khi trải qua việc tham gia khóa Nhân số học 1.000, em cảm thấy mình đã hoàn thiện được 1 việc gì đó rất là to lớn cho bản thân và cho xã hội. Trước khi tham gia vào sắp xếp sự kiện, lòng em không được yên cho lắm, từ việc áp lực của chạy theo kịp hẹn của bài trong trường và cả sắp xếp cho khâu chuẩn bị lớp học. Nhưng sau khi mọi thứ đã hoàn thành, em cảm thấy rất là hãnh diện và một chút hạnh phúc. Nhìn mặt những con người chăm chú nghe giảng, tươi cười về những chi tiết nhí nhảnh trong bài giảng của cô Quỳnh, anh Windie và cô Diễm Hương, em cảm thấy lòng mình ấm hẳn lên.
Không chỉ vậy, thấy tình đoàn kết của các thành viên trong các nhóm do sự nhiệt tình của những anh chị cộng tác viên, làm cho em thấy không nặng nề chút nào nữa. Cho dù trong 3 ngày nghỉ lễ đó rất vất vả nhọc nhằn, nhưng khi mọi thứ đã xong, em đã thở phào nhẹ nhõm, và có 1 chút ấm trong lòng khi vẫn nhìn thấy nhiều anh chị vẫn còn níu ở lại tươi cười với nhau, với giọt lệ tuôn rơi ở nhiều cửa sổ trên màn hình. Em xin gửi lời cảm ơn yêu thương đến BTC, đến những cộng sự của mình, đặc biệt với Linh, cộng sự yêu quý đã giành ra 4 tiếng đồng hồ với em thiết kế ra logo cho từng group nhỏ trong lớp 1.000, chỉnh từng nét để từng hình ở trong giữa khuôn, để số không bị lòa. Thương lắm!"
🌷 Gia Toại:
"Mặc dù em là người làm ít công việc nhất trong team cho lớp 1.000 người vừa qua, em vẫn thấy sự kiện này hút khá nhiều năng lượng của em; nên thật sự em cảm nhận được khối lượng công việc đồ sộ và áp lực khủng khiếp dành cho các anh chị còn lại. Bản thân em đây là lần đầu em hỗ trợ kỹ thuật hai máy cùng lúc nên có một vài trục trặc kỹ thuật nhỏ; em sẽ cố gắng rút kinh nghiệm để lần sau giảm thiểu nhưng sự cố đó".
🌷 Bùi Tâm:
"Mình có cảm giác đặc biệt lắm khi được tham gia đồng hành cùng dự án lần này. Vui vì đã gieo duyên cho bạn của mình tham gia. Phấn khích vì có dịp ôn lại kiến thức cùng mọi người. Ngưỡng mộ vì thấy các bạn bên nhánh lớp học siêu thật sự luôn. Biết ơn thật nhiều khi được tham gia hành trình đặc biệt của nhà MayQ".
🌷 Phương Linh:
"Đây là lần đầu tiên mình được tham gia một dự án với sự tham gia của rất nhiều người như vậy. Mình không nghĩ với hình thức online mà lại có quá nhiều công đoạn và sự chuẩn bị, chỉ khi là thành viên của ban tổ chức thì mình mới biết được.
Hôm trước buổi thông cầu kỹ thuật là ngày mình đi tiêm vaccine và sau đó có mệt và sốt do bị hành. Nhưng mà nhờ năng lượng hào hứng, tập trung cao độ của các "đồng đội" mình đã không cho phép mình nằm bẹp xuống, mình đã cố gắng vượt qua vài cơn sốt, vì mình biết nếu mình lăn ra thì các bạn lại phải gánh thêm phần việc của mình, mà mọi người đều đã rất bận rộn với những nhiệm vụ riêng. Vậy là mình đã lướt qua mấy ngày sau tiêm thiệt nhẹ nhàng mà rất ý nghĩa luôn. Cám ơn đồng đội, trân trọng sự cố gắng của từng người nhà mình.
Qua những lần điểm danh mình cũng thấy được sự nỗ lực theo từng ngày của mọi người, dù phải học liên tiếp 3 ngày, sẽ rất mệt. Các anh chị vào zoom càng lúc càng sớm hơn để xem các clip đầu giờ của cô Quỳnh và ở lại đến khi cô báo kết thúc buổi học. Mình vui và quý trọng sự cố gắng này.
Cám ơn vì đã có cơ hội tham gia vào một dự án to với một gia đình nhỏ mang một ý nghĩa to trong những ngày giãn cách nhỏ".
🌷 Nam Nguyễn:
"Lúc bắt đầu dự án lớn này thì mình cũng hơi hoang mang không biết sẽ giúp được gì và bắt đầu từ đâu. Rồi mình nhận nhiệm vụ đầu tiên là đọc bài để lựa chọn những thành viên xứng đáng để có mặt trong lớp này, thật sự rất khó vì đọc bài nào cũng muốn cho vào học hết. Đa phần các bạn đăng ký vào lớp này đều muốn tìm hiều kỹ hơn về nhân số học, muốn thay đổi bản thân để tốt hơn hay tìm hướng đi mới trong thời gian tới. Rồi những buổi duyệt vào phòng Zoom cũng phải kỹ để điểm danh cho chính xác từng buổi học để kết thúc khoá học đánh giá việc học của các bạn.
Biết ơn chương trình lớn nhất của nhà MayQ từ trước đến giờ dành cho cộng đồng, qua đây cũng rèn luyện thêm cho anh/chị em nhà MayQ có thêm kinh nghiệm về các khâu tổ chức chu đáo hơn, cách chăm sóc khách hàng tốt hơn và biết đâu đó mỗi người sẽ nhận được bí kíp nào đó cho riêng mình. Quan trọng hơn là kết nối tinh thần của 500 anh em MayQ sau thời gian dài không gặp mặt nhau ở công ty.
Cuối cùng chỉ biết nói lời cảm ơn, biết ơn đến tất cả. Thương lắm! 🙏🏻🙏🏻🙏🏻"
🌷 Loan Lê:
"Thương lắm những giọt nước mắt khi lớp học hoàn thành… và cũng thương lắm Team MayQ chúng mình ♥♥♥
Nhớ những ngày đầu khi dự án mới khởi động, trong ngày duyệt bài để chọn các Bạn hữu duyên đến với lớp học mình nhìn thời gian các Bạn trong Team gửi báo cáo hoàn thành… đã qua ngày mới…!!! Và dù đã sang ngày mới nhưng cả Team duyệt bài vẫn rất phấn khởi và sẽ nhanh thôi các bạn hữu duyên sẽ nhận Thông báo vào lớp.
Để dự án hoàn thành “Viên mãn” là cả hành trình, ở bên này mình cảm nhận bên ấy các Bạn Team kỹ thuật - Team chiếu Slide như các Bạn “Sóc Nhí” thoăn thoắt hoàn thành các công việc được giao từ Ban Giáo Vụ cho dự án Đặc biệt này…!!!
Mình còn cảm nhận tình yêu thương của các Bạn Trưởng nhóm “Sáng nào em cũng đọc kinh hồi hướng cho các bạn trong lớp nha 🥰”. Thật là dễ thương! 🌸🌸🌸
Nhớ lắm các Bạn Team MayQ…!!!"
🌷 Khloe:
"Vậy là đã 5 ngày trôi qua sau khi nhà MayQ hoàn thành xong lớp OLW05 với 1000 thành viên tham dự. Cũng không biết tụi mình đã đi qua những ngày bận rộn đó như thế nào, nhưng đến tận bây giờ lòng mình vẫn tràn ngập LÒNG BIẾT ƠN. 🙏
1/ Điều đầu tiên mình Biết ơn chắc chắn là vì mình được góp một phần sức nhỏ vào trong một dự án mà mình biết rằng sẽ có ý nghĩa với rất nhiều người, thay đổi nhiều cuộc đời, và khiến cho nhiều mọi người trở nên ngày càng tích cực hơn, sống một cuộc đời hạnh phúc hơn. Biết ơn các cô, các anh chị đã thực hiện dự án và tin tưởng và giao cho mình những nhiệm vụ trong dự án lần này.
2/ Điều thứ hai mà mình cảm thấy Biết ơn là vì mình đã được làm việc cùng với tất cả mọi người - các cô, các anh chị em là những cộng sự tuyệt vời nhất - với đầy năng lực, năng lượng và sự tử tế, sự tận tâm. ❤ Mình biết rằng, thành công của lớp OLW05 phần chính là ở sự Đoàn kết và Phối hợp nhịp nhàng khi nhà mình bên nhau. Sẽ tự tin hơn khi biết rằng luôn có bồ đề quyến thuộc xung quanh, những công sự, hoặc hơn là như thế, những người bạn, soulmate quá hiểu rõ nhau và sẵn sàng bọc lót lẫn nhau. Cả tập thể tin tưởng lẫn nhau, và tôn trọng từng thế mạnh của nhau, cùng nhau làm việc song song, có đôi khi chưa nhắn tin hết câu (vì tụi mình làm việc hoàn toàn qua Mạng xã hội do đang ở rất xa nhau) nhưng đã hiểu ý nhau muốn làm gì. 🥰 Bên cạnh mọi người, mình cảm thấy không còn có “mình - bạn” mà chỉ có “nhà mình”. Cả ekip bắt đầu làm, với tinh thần được 'quán triệt' là phải làm sao cho lớp có chất lượng y như là các lớp Nhân số học với sỉ số chỉ 1/10. Một bài toán khổng lồ với thời gian 2 ngày lên kế hoạch thực hiện, như là phải như thế, không thắc mắc, không bị động, khi đã được quyết thì cứ đi, cùng chung chí hướng, cùng chung tinh thần, mạnh mẽ mà tiến tới. Chúng mình không hỏi: “Vì sao?”. Chúng mình chỉ hỏi: “Làm thế nào?”
Buổi sáng họp Team Giáo vụ để bàn ra các phương án tiến hành khả thi nhất, từ một bài toán lộn xộn, dần dần các nút thắt đã được vạch ra và tìm cách tháo dỡ. Để rồi sau khi hoàn thành xong cuộc họp, bé TA nhắn nhẹ: "Trời ơi em như nhẹ đi nửa cái đầu." Bọn mình cười khì, ừ sức mạnh của tập thể là như thế đó. Tối khuya trước ngày ‘ra quân’ đầu tiên, tụi mình hẹn nhau sáng mai gọi nhau dậy sớm rồi đồng lòng chốt lại: “Đi đâu cũng được, làm gì cũng được, cực cũng được, miễn là có nhau!” ❤🌻
3/ Điều thứ ba mình Biết ơn chính là những bài học mình được học thông qua mỗi ngày chạy dự án. Mình học từ những thành viên xung quanh và được trưởng thành hơn mỗi ngày. Mình học cách bình thản với áp lực, học cách nhẹ nhàng trước những bất ý và học cách ngày càng chủ động hơn để có thể choàng việc cho những thành viên xung quanh đang bị overload. Học cách Hiểu và thương, mở rộng trái tim để cảm thông khi nhận được những phản hồi có thể hơi bực dọc, khó chịu từ các thành viên đăng ký gửi về 😊. Và học cách luôn rút kinh nghiệm từ những việc mình đang làm, quán chiếu và khắc phục ngay.
Nhưng điều quan trọng nhất mình học được, chính là nhận ra khả năng của mình có thể là vô hạn. Ngày đầu tiên khi mình được nghe thông báo về lớp học với 1000 thành viên... Woa, mình cũng không biết nó lớn như thế nào nữa. Là người may mắn được đi cùng hầu hết các lớp Nhân số học Cấp độ 1 từ những ngày đầu tiên mở ra cho đến hôm nay, nhìn quá trình cải tiến và phát triển của lớp Cấp độ 1 sau mỗi khoá học kết thúc, mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào. Và mình chợt nhận ra, có lẽ lớp 1000 thành viên này sẽ là một 'bài thi lên lớp’ cho sự chỉn chu và hoàn thiện của nhánh Lớp Cấp độ 1. Điều mình lo lắng nhất trước khi lớp học bắt đầu có lẽ là về kỹ thuật. Vì lớp học quá lớn nên có những kỹ thuật lần đầu tiên nhà mình áp dụng cho lớp học đặc biệt này, thậm chỉ đã phải có 1 buổi rehearsal để chắc chắn mọi thứ diễn ra đúng kế hoạch. Và có lẽ đến giờ, mình có thể nhẹ nhàng mà tin rằng, lớp học đã diễn ra thành công, mà hơn thế nữa, mình biết rằng, Lớp NSH Cấp độ 1 đã vượt qua ‘bài thi lớn’ như lời cô đã nói với tụi mình: "Nếu chúng ta thành công trong dự án này, có nghĩa là chúng ta đã lớn mạnh và trưởng thành hơn nhiều lần so với trước đây." 💪❤
4/ Cuối cùng, mình biết ơn cho tất cả những anh chị cộng tác viên, tất cả những anh chị học viên trong lớp đã vô cùng hợp tác và kỷ luật để lớp học có thể diễn ra một cách suôn sẻ nhất. Biết ơn Thiên thời, Địa lợi, Nhân hoà đã giúp cho dự án diễn ra tốt đẹp nhất có thể. Và chắc chắn đây sẽ là một cột mốc, một kỷ niệm khó quên của riêng bản thân mình trong những năm tháng tuổi trẻ! 🌻
Biết ơn, Biết ơn, Biết ơn! 🙏❤"
... Còn bây giờ, nhà mình nhấp vô từng tấm hình để nghe tụi mình tỉ tê kể 1001 câu chuyện hậu trường về lớp học vừa qua, nhen! 🙂
(09.09.2021 - MayQ Team)
📝📝📝Theo dòng nhật ký hành trình, nhà mình có thể đọc lại các bài trước qua các đường link này nhen:
1/ 📝💓 HÀNH TRÌNH ĐI ĐẾN LỚP HỌC ĐẶC BIỆT 💓📝:
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/390629442432865
2/ 🎞 BUỔI THÔNG CẦU KỸ THUẬT: Ý THỨC VỀ SỰ CHỦ ĐỘNG KHÉP MÌNH TRONG KỶ LUẬT 💥
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/391494445679698
3/ 📝 NGÀY HỌC ĐẦU TIÊN: HÃY LƯU LẠI NGÀY HÔM NAY, NHƯ MỘT CỘT MỐC! ✏️💓
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/392240035605139
4/ 📝 NGÀY HỌC THỨ HAI: NGẪM VỀ NHỮNG 'SỢI DUYÊN' DÀY, MỎNG 🍃
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/392978858864590
5/ 📝BUỔI HỌC CUỐI CÙNG: MỘT HÀNH TRÌNH CHẠM ĐẾN NHỮNG TẦNG NHẬN THỨC MỚI TRONG NHAU 💛
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/393717022124107
6/ 📝💚 "LẮNG NGHE ĐỂ HIỂU - NHÌN LẠI ĐỂ THƯƠNG" 📝💚
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/395013325327810
7/ 📝 KHÉP LẠI DỰ ÁN ĐẶC BIỆT VỀ ‘LỚP HỌC 1.000’:
💚🙏 TIN VÀ ĐI THEO DUYÊN, BẠN SẼ MỞ RA VÔ VÀN CÁNH CỔNG, DẪN ĐẾN MUÔN TRÙNG DUYÊN LÀNH KHÁC NỮA... 🙏💚
https://www.facebook.com/ledoquynhhuongofficial/posts/395557531940056
🌻 Thật sự lớp học lần này là Lớp học Duy nhất được tổ chức dạng hoàn toàn Miễn phí như thế này, là theo những 'tín hiệu đặc biệt từ Vũ trụ' và chỉ dành cho những ai rất hữu duyên lọt được vào 1.000 người của đợt này mà thôi. Và vì vậy, thật tiếc là tụi mình không có ý định mở ra lớp tiếp theo, các bạn nhen. Nếu bạn nào muốn tìm hiểu các khóa học đang diễn ra của nhà MayQ thì có thể vào MayQ Share để tham khảo nhen: https://www.facebook.com/mayqshare
#Hậutrường
#Lớphọcđặcbiệt
#CănbảnquảntrịcuộcsốngvớiNhânsốhọc
#Viếtrađểnhớ
#Miễnlàcónhau
#Trânquýtấtcảsựđồnghành
tim lui 在 Facebook 的最佳貼文
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH
( Bài đăng trên báo Long An - thứ năm từ 21-4 đến 24-4 1997,
năm thứ 34, số 29/97 (1509)
LTS: Ông Nguyễn An Định, cộng tác viên của Báo Long An, hiện nghỉ hưu tại TP.HCM. Với tấm lòng thiết tha với vốn quý y học cổ truyền, lại thêm mối cảm tình với nghề y trong gia tộc (ông là trưởng nam của nhà ái quốc Nguyễn An Ninh), từng có lúc hành nghề y dược. Vừa qua ông có bài viết sau đây; chúng tôi xin giới thiệu, như một tư liệu để bạn đọc tham khảo. Tác giả và tòa soạn báo rất mong nhận được ý kiến đánh giá của các nhà chuyên môn về nội dung y dược học nêu trong bài viết.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 1
Có quyển sách thuốc Nam, in đầu thế kỷ 20 mang tên "Thần dược cứu mệnh", giới thiệu một bài thuốc thần "cứu người sau bốn khắc". Trong quyển "Hai trăm bài thuốc quý" của ông Lê Văn Tĩnh, Sa Đéc, in khoảng năm 1940, cũng có một bài giống y như vậy, đề là "chủ trị lâm ban, ôn dịch và các bệnh nan y, công hiệu như thần, bệnh lui sau 60 phút".
Quyển "Thần dược cứu mệnh" mở đầu bằng câu "Con người dẫm lên thuốc thần mà không biết, nên vẫn chết". Vị thuốc thần đó chính là vị thuốc có tên "Địa long" - con rồng trong đất. Ở Trung Quốc và Việt Nam, vị Địa long có mặt trong nhiều thang thuốc trị bệnh hiểm nghèo hoặc để cấp cứu người sắp chết. Nhân dân Hàn Quốc có thói quen ăn cháo Địa long trứơc khi ngủ, để tẩm bổ và để trị bá bệnh. Đêm đêm, cháo Địa long có bán tại các thị trấn và ngay cả ở thủ đô. Gần đây trong thời gian Thế vận hội Olempic Seoul, vì ngại người nước ngoài không hiểu vị thuốc quý mà coi thường nhân dân Nam Hàn, nên Chính phủ đã cấm bán cháo Đia long trong thời gian Thế vận hội. Vậy "Địa long" là gì? Nó chính là con trùn đất, loại có màu sẫm đen, ánh xanh ở cổ, to bằng đầu đũa hoặc to hơn, khi đào trúng nó, nó không giãy giụa, co thành một nùi tròn nằm im.
"Thần dược cứu mệnh" phân tích tính dược của trùn đất, cho rằng nó có khả năng: làm dai mạch máu và dây thần kinh, nối liền các chỗ dây thần kinh bị dứt, các mạch mạu bị nứt rách, hồi phục sự sống cho các tế bào đã bị hoại tử, tách ra và đào thải các tế bào đã chết thối, hết phương phục hồi, vực dậy vô cùng nhanh chóng sức chống trả bệnh tật của con người ( ngày nay gọi là vực dậy sức miễn dịch của cơ thể). Cho nên, chỉ sau sáu mươi phút bệnh phải lui, mọi hiện tượng lâm sàng đều biến mất. Do đó Địa long được dùng và công hiệu rất nhanh chóng trong các trường hợp: cửu khiếu xuất huyết, não bộ xuất huyết, ngũ tạng, lục phủ xuất huyết, phù thận, phù gan, phù toàn thân, phù tim, đột ngột phát điên không rõ nguyên do có sốt hoặc không có sốt, bí đại tiểu tiện, bí trung tiện, bụng báng trướng nước, "mắc đằng dưới" (bạch đới nặng, ngày đêm đáy quần ướt sũng hôi hám, người ốm tong, xanh xao...)
Ở hai quyển sách, hai bài thuốc giống nhau, có một nét đặc biệt nổi bật "bênh lui sáu mươi phút sau khi uống thuốc", mà lại chuyên trị những ca rất khó trị. Ví vậy nói "thần dược cứu mệnh" thật không ngoa chút nào.
Lúc nhỏ tôi rất mê ngành y dược. Các sách chữ Pháp dành cho các y bác sĩ nghiên cứu kỹ về nhi khoa, sản khoa, đa khoa, giải phẫu... đọc rất khó hiểu và rất đắt tiền, tôi cũng ráng mua để nghiên cứu. Hai quyển sách thuốc : "thần dược cứu mệnh" và "200 bài thuốc quý" tôi coi như vàng ngọc. Đi kháng chiến, hai quyển đó nằm dưới đáy ba lô tôi, theo tôi suốt chín năm, giúp tôi trị bệnh cứu người. Chỉ riêng năm 1953 và nửa đầu năm 1954, tôi đã cứu gần trăm người, coi như giật lại từ tay thần chết.
Trong cuộc giành giật đó, có lần tôi đã chạm trán cả với một vị danh y, mà trước đó các nhà điền chủ lớn ở Cần Thơ, Rạch Giá, Sóc Trăng, Bạc Liêu thường đưa xe hơi hoặc ghe máy đến tận nhà để rước ông. Năm đó ở vùng Giáp bốn tỉnh này có một đợt dịch bệnh, phần lớn là các cháu nhỏ từ 9 -10 tuổi đến 15 -17 tuổi, đa số là gái, các cháu trai và người lớn ít bị hơn. Hiện tượng là xuất huyết nội tạng, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết dưới da (nổi vệt đỏ bầm tím, xanh đen khắp người) hôn mê bất tỉnh nằm im như xác chết suốt bảy ngày, có khi lâu hơn, mạch đã lạc không bắt được, hơi thở rật yếu khó nhận thấy, da tái xanh, tay chân lạnh ngắt (nhưng vẫn còn mềm dịu, nếu cứng đơ thì đã bị đem chôn rồi)
Lần đó cháu gái hôn mê đã 8 ngày, mình đầy các vệt tím. Gia đình đã rước được vị danh y nổi tiếng nói trên, nhưng ông đến xong lại từ chối không trị bệnh cho cháu, chỉ vì trong số 30-40 vệt bầm đen trên da cháu, có một vệt đen kịt to bằng đầu ngón tay, nằm đúng giữa hai đầu lông mày. Ông cho đó là điềm báo không thể cứu sống. Sợ mất uy tín thầy, nên ông không hốt thuốc.
Tình cờ tôi đến, thấy má cháu đang quỳ lạy van xin ông cứu cháu, mà ông một mực chối từ. Nghe mạch tại tim, thấy còn tiếng thoi thóp rất yếu, tôi nói:
- Thưa thầy, thầy quyết bỏ, thì con xin phép thầy cho con cứu cháu.
- Em mà cứu được hả? Có thấy vệt đen ngay huyệt Tam tinh không mà em liều mạng vậy? Tôi hỏi em, sau khi em đổ thuốc thì bao lâu cháu tỉnh lại? Em nói được, tôi sẽ để cho em đổ thuốc.
- Thưa thầy bài thuốc của con, cháu uống xong chỉ độ 63-65 phút sau cháu sẽ mở mắt.
Thầy trợn tròn mắt, đỏ mặt tía tai, lườm tôi rồi quát:
- Chủ nhà đâu, đem cho tôi cái đồng hồ bàn.
Ông dằn mạnh đồng hồ lên bàn, nói:
- Được rồi! Có đồng hồ đó. Tôi ở lại coi cháu nhỏ tỉnh dậy.
Có kinh nghiệm cả trăm lần rồi, tôi rất tin ở bài thuốc. Tôi đi nấu rồi cạy răng đổ cho cháu uống. Quả nhiên tới phút 63 cháu mở mắt, đến phút thư 65 cháu đòi đỡ ngồi dậy, đòi uống nước ăn cháo, đòi cho đi tiêu tiểu. Tiếng cháu rất yếu, hai mắt cháu toàn tròng trắng, không thấy tí tròng đen nào. Nhưng tay chân cháu đã ấm, da hết tái xanh. Rõ ràng cháu đã sống lại.
Ông thầy thuốc với hai tay lên đầu, lột khăn đóng xuống chắp tay trước ngực nói:
- Lúc nãy em kêu tôi bằng thầy, bây giờ tôi phải lạy em ba lạy mà kêu em bằng thầy. Xin thầy thông cảm cho, vì thầy trẻ quá, nhỏ hơn con tôi nhiều, do đó tôi không quỳ lạy sợ tổn thọ cho thầy. Tôi chỉ xin xá đủ ba xá thay cho ba lạy.
Nói xong ông trịnh trọng xá tôi ba xá, đầu cúi sâu thật nghiêm túc. Sau đó ông xin tôi bài thuốc.
Năm đó, ngoài các hiện tượng hôn mê sâu nhiều ngày, xuật huyết dưới da, xuất huyết cửu khiếu, xuất huyết nội tạng, xuất huyết não, còn có nhiều ca bệnh khác. Bà nọ phát điên đã 4-5 ngày. Phải vất vả lắm mới đổ được thuốc. Cũng hơn 60 phút bà khỏi hẳn. Ông kia hơn 90 tuổi, cảm gió nằm im sùi bọt mép, mắt trật thị, tay chân lạnh ngắt. Lấy móc tai đâm dưới móng mười ngón tay mút không ra tí máu, máu đã đông. Khi tôi cạy răng đổ thuốc, còn có người nhà nói sau lưng tôi:
- Thuốc hay thì trị được bệnh, chứ cãi làm sao được mệnh của trời. Ông đã trên chín mươi tuổi còn gì. Cứu sao được mà cứu?
Vậy mà sau khi đổ thuốc 65 phút, ông vẫn sống, cãi cả mệnh trời thật!
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 2
Cuối năm 1969, ở Hà Nội có đợt dịch bệnh gọi là sốt xuất huyết, được xác định xuất hiện lần đầu tiên ở nước ta. Các cháu nhỏ chết la liệt, tại bệnh viện lớn có ngày 15-17 cháu chết. Nghe nói có dịch bệnh gây chết tràn lan, tôi đến các bệnh viện xem. Thấy các dạng bệnh giống y như tôi đã từng gặp, tôi viết ngay một bài, nói rõ về bệnh và phổ biến bài thuốc "Thần dược cứu mệnh", gởi lên Bộ trưởng Bộ Y tế lúc bấy giờ là bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng. Bác gởi phổ biến đi các tỉnh, đồng thời gởi đăng ngay trên báo "Hà Nội mới". Trong bài viết của tôi có câu:
"Đề nghị dùng thuốc này cho các ca bệnh nặng nhất. Bảo đảm 100% sẽ không có tử vong". Bác sĩ Hưởng đã xóa bỏ đoạn "... Bảo đảm 100%...". Đọc báo thấy mất đoạn đó, tôi chạy ngay đến nhà bác Bộ trưởng. Tôi nói:
- Thưa bác, bác bỏ mất đoạn quan trọng nhất trong bài của cháu. Vì cháu nghĩ, vị chủ của bài thuốc nầy là con trùn, nên nó dễ gây ngại dùng. Bắt con trùn còn gớm, làm thuốc càng ớn hơn, vì vậy để câu đó, người ta tin chắc chắn nó sẽ cứu sống người bệnh, do đó người ta ráng không gớm, ráng bằng mọi giá làm thuốc để cứu bệnh nhân.
Bác Hưởng nói:
- Giả dụ người bệnh đến giờ phải chết, 5-10 phút nữa sẽ chết, mà thuốc của cháu lại cần đến 60 phút mới cứu sống. Vậy làm sao bảo đảm 100% được? Thận trọng vẫn hơn cháu à. Trong ngành y không nên nói câu đó.
- Thưa bác, nhưng kinh nghiệm thực tế của cháu đã cho thấy rõ, thuốc có uống khỏi cổ là đã chắc sẽ sống rồi.
Bác Hưởng không bằng lòng nên nói:
- Tôi nhắc lại, ngành y không cho phép nói bảo đảm cứu sống 100%.
Bác cháu tôi tranh luận như vậy. Nhưng vài tháng sau, đến Hội nghị tổng kết dịch sốt xuất huyết toàn miền Bắc, do Sở Y tế Hà Nội tổ chức, tôi nhận được thư mời của đồng chí Giám đốc Sở Y tế Hà Nội. Trong giấy mời đồng chí viết:
- Trong cuộc chống dịch sốt xuất huyết vừa qua, Bộ có sử dụng bốn bài thuốc Nam do nhân dân đóng góp. Nói chung, thuốc Nam trị bệnh này đạt hiệu quả rõ ràng và nhanh chóng hơn Tây y. Tuy nhiên, trong các bệnh nhân dùng ba bài thuốc kia, vẫn có những ca tử vong. Duy chỉ có bài "trùn đất" của đồng chí là cứu sống 100%, không có ca tử vong nào. Mặc dù bài thuốc đó đã dùng cho tất cả các bệnh nhân nặng nhất. Vì vậy, mời đồng chí dự hội nghị tổng kết. Đặc biệt mời đồng chí báo cáo với hội nghị một số vấn đề mà chúng tôi muốn biết. Ví dụ: tại sao đồng chí biết dùng năng lượng của dòng điện 12 von để gọi thức thần kinh trung ương của bệnh nhân hôn mê sâu. Mà lại nói được: sau khi nạp điện lần thứ năm thì bệnh nhân tỉnh dậy?
- Còn một số vấn đề khác, chúng tôi cũng xin đồng chí cho biết rõ hơn. Ví dụ vấn đề 63-65 phút, có trường hợp nào khác đi, kéo dài hơn không? Ngoài bệnh sốt xuất huyết, thuốc còn trị được các bệnh nào khác?
Cuộc họp đó có khoảng hơn 200 người đến dự, gồm Hội đồng Kỹ thuật của Bộ, các giám đốc bệnh viện quận và huyện ngoại thành, các lương y và sư sãi tham gia trị bệnh cứu người. Báo cáo của tôi trả lời các câu hỏi của đồng chí giám đốc sở cùng nhiều câu hỏi khác, đã được hội nghị vỗ tay hoan hô hồi lâu.
Sau hôi nghị đó, bác Hưởng mời tôi tới nhà bác và gợi ý:
- Tôi muốn đề nghị với Bộ Văn hóa biệt phái cháu về Viện Đông y trong thời gian 3-5 năm. Ỡ Viện, tôi sẽ cử cháu phụ trách một tổ nghiên cứu gồm nhiều phó tiến sĩ y dược. Cháu cùng các vị đó sẽ bào chế, biến bài thuốc của cháu thành thuốc chai để uống, sau đó tiến tới biến thuốc thành dạng nước trong cho vào ampoule để chích. Chế được thuốc tiêm, ta sẽ đưa đi điều trị cho bảy - tám chục bệnh nhân. Nếu thời gian chấm dứt các hiện tượng làm sáng tỏ vấn đề là 63-65 phút như thuốc thang, coi như ta thành công. Chừng đó bác sẽ cho sản xuất đại trà, bán rộng ra nước ngoài. Bác sẽ để tên thuốc là AV, ngầm hiểu là antivirus. Vì hiện nay trên thế giới người ta cho là "chưa có thuốc đặc hiệu trị siêu vi trùng", cho nên ta chưa dám đề rõ nguyên chữ antivirus. Khi nào thiên hạ dùng nhiều và xác định thuốc này diệt siêu vi trùng rất có kết quả, lúc đó tự họ sẽ cho thuốc của ta là antivirus.
Hồi đó tôi mới lấy xong bằng đại hoc nghệ thuật từ nước ngoài, mới về nước, nên còn mê công tác văn học nghệ thuật. Chưa biết say mê ngành y, cho nên đã từ chối lời mời của bác Bộ trưởng Bô Y tế, kiêm Viện trưởng Viện Đông y. Tôi nói:
- Thưa bác, cháu làm tổ trưởng tổ nghiên cứu thì làm sao các vị phó tiến sĩ y dược nghe theo lời cháu. Đã lập một tổ chức gồm toàn các vị có chuyên môn cao, sao bác không ra lệnh cho các vị chịu trách nhiệm bào chế cho thành công? Làm như vậy có phải tốt hơn không?
- Cháu ơi, vấn đề phức tạp lắm. Phải nói thật, mặc dù Đảng bảo phải coi trọng Đông y, nhưng những người có học vị cao, đã có mấy người thật sự tin tưởng Đông y! Hơn nữa, bài thuốc của cháu gồm bốn vị, thì con trùn đất dễ bị người ta gớm. Còn ba vị kia: đậu đen, đậu xanh, rau bù ngót, rất dễ làm cho người ta coi thường. Do hai đặc điểm đó nên bài thuốc của cháu có thể khiến người ta thiếu quyết tâm nghiên cứu thật đến nơi đến chốn. Chỉ có cháu, người đã có kinh nghiệm thực tế, đã từng cứu sống hàng trăm người, giành giật họ lại từ tay thần chết, thì cháu mới có đủ quyết tâm và lòng tin, để đưa cuộc nghiên cứu đến thành công. Bác tin cháu, cử cháu làm, bác phải có trách nhiệm theo dõi sát và buộc mọi người phải làm đúng theo lời cháu. Với bài thuốc đó, bác tin là thời gian hoàn thành công trình sẽ rất ngắn. Bởi vì, đặc điểm 65 phút của nó rất đặc biệt. Nó xác định xác bước nghiên cứu của ta bằng cách xem giờ. Bác tin rằng có thể chỉ một năm, ta sẽ hoàn thành công trình này.
Bác Bộ trưởng rất tin ở bài thuốc, tin ở tôi, từng lời bác mang nhiều ý nghĩa khích lệ, động viên tôi dũng cảm nhận trách nhiệm lớn. Tuy nhiên, tôi vẫn ngại, cái lo ngại tự nhiên của một người mặc dù có kinh nghiệm thực tế không phải ít, có đọc sách trình độ cao, nhưng chưa được học có hệ thống lý luận nghiệp vụ chính quy trường lớp.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 3
Đã hai lần tôi bị chất vấn đến tháo cả mồ hôi hột, cho nên tôi phải sợ. Tuy tôi trả lời trót lọt ở cả hai lần, lại được khen, được hoan hô. Nhưng điều đó không làm tôi hết sợ được.
Lần thứ nhất, cháu Chín 15 tuổi, ở 105 Hàng Bột – Hà Nội bị hôn mê sâu đã 9 ngày. Từ bệnh viện Đống Đa, cháu đượcchuyển qua Saint Paul, rồi bệnh viện Cu Ba. Bữa đó bác sĩ bệnh viện Cuba ra trạm y tế. Trạm hỏi, bác sĩ Cuba nói: “Cháu Chín ở phố này, chúng tôi coi như đã chết 5 ngày rồi. hiện nay hàng ngày tiêm 2 triệu đơn vị kháng sinh và vô nước biển. Nhưng không hy vọng sống. Đợi tay cháu cứng đơ thì đưa chôn thôi”.
Nhà cháu cách con hẻm 200m là đến trạm y tế khu phố. Tiếng hai bác sĩ nói, má cháu ngồi mái trước nhà nghe rõ hết nên 6 giờ tối bà cho con trai đi tìm tôi. Bấy giờ tôi vào bệnh viện gặp Giám đốc trực đề nghị phối hợp Đông y. Bị từ chối, tôi quay về nhà cháu nấu thuốc đưa má cháu bảo đem vô lén đổ. Kém mười lăm 8 giờ đổ thuốc, thì 9 giờ kém 10 cháu tỉnh. 9 giờ, tất cả người nhà phải ra khỏi bệnh viện. Sáng sớm tôi vào thấy cháu đang ngồi ăn cháo. Người nhà quây tròn quanh giường. Cổ cháu niểng: đầu cúi, lắc lắc, hai mắt toàn tròng trắng, miệng méo, tay quều quào. Tôi bảo đưa cháu về để tôi trị tiếp. Mẹ cháu nói:
- Anh ơi, cháu quều quào như đứa có tật vậy, hai mắt không có tròng đen, đưa về nhà rồi cháu có khỏi không? Mọi cái có trở lại bình thường không?
Tôi bảo: bà cứ đưa cháu về, vài hôm cháu sẽ khỏi hẳn.
Gia đình xin đưa cháu về, bác sĩ chưa tin cháu đã tỉnh. Khi thấy cháu như vậy, bác sĩ càng không muốn cho về. Tôi phải cam đoan trị dứt các di chứng, bác sĩ mới cho về.
Vừa về đến nhà thì chị Lê – giám đốc bệnh viện quận Đống Đa tới ngay, có lẽ bệnh viện Cuba báo cho chị biết. Chị Lê nhờ tôi giúp bệnh viện Đống Đa. Cho uống thang thứ hai thì tay chân, đầu cổ cháu gần như bình thường. TRòng đen mắt cháu đã xuống nhưng lại nằm ở hai khóe mắt bên ngoài. Qua thang thứ ba, tròng đen mới trở lại vị trí của nó.
Chị Lê hàng ngày đến theo dõi tình hình. Qua ngày thứ tư, chị mời tôi cùng đi lên Bộ gặp Bộ trưởng. Bác Hưởng hỏi tôi rất tỉ mỉ về thể trạng của cháu trong thờigian tới, khoảng dăm, sáu tháng sẽ ra sao? Về lâu dài tim, óc có vấn đề gì không? Có bị di chứng không? Sau đó bác bảo tôi cố gắng thường xuyên đến giúp bệnh viện quận nhà. Bác nói với chị Lê:
- Những điều tôi hỏi và đồng chí Định trả lời, cô đã nghe rõ hết. Vậy từ nay trở đi lúc nào đồng chí Định đến bệnh viện, mà có góp ý gì về phương pháp trị bệnh, về sự chỉ định thuốc hoặc đồng chí đề nghị gì thì cô nên nghe theo.
Cháu Chín về nhà được tuần thì xảy ra sự cố. Dãy nhà phía sau nhà Chín, ông chú nhà ở ngay cửa sổ chỗ Chín nằm: ổng đi phố làm mất chìa khóa. Về không mở được cửa, ông đi mướn búa tạ về đập. Vì ổ khóa và khoen cửa của ông loại to nhất nên ông phải đập đến cả chục cái mới tới được ổ khóa. Từ chỗ ổ khóa nhà ổng đến chỗ Chín nằm chỉ cách có 2 m. Tiếng đập khóa rầm rầm làm Chín hốt hoảng ngất lịm. Người khỏe mạnh còn chịu không nổi, huống hồ người từ cõi chết mới trở về, tim óc còn rất yếu.
Gia đình đưa Chín trở vào bệnh viện Đống Đa và báo cho tôi biết. Tôi vào viện thấy đang cho tiêm Adrenalin. Chị Lê hỏi:
Ta lại cho uống thuốc nam hả anh?
Chị à, bệnh cháu đã khỏi. Siêu vi trùng không còn. Lần này cháu hôn mê sâu do bị cú sốc tim và thần kinh. Chị không nên cho cháu dùng thuốc, nhất là những thứ có nhiều độc tố như Adrenalin. Chị nên dùng các chất phóng xạ như tia cực tím, hồng ngoại hay laze, nguyên tử đều được. Ta dùng năng lượng phóng xạ mà gọi thức thần kinh trung ương. Cháu hôn mê lần nầy do quán tính của cuộc hôn mê trước, nó kéo thần kinh trung ương của cháu quay trở lại tình trạng liệt trước kia mà thôi. Do vậy, ta chỉ cần gọi nó tỉnh dậy, hoạt động trở lại, không cần thuốc.
Chị Lê đưa cháu sang bệnh viện Bạch Mai, để nhờ phóng xạ trị liệu. Lúc đó các máy phóng xạ đều đưa sơ tán về nông thôn hết, nên chị Lê lại gọi tôi đến. Tôi nói:
- Nếu không có máy nào hết, thì chị tìm mua cái manheto xe hơi, bắt hai cực điện vào hai trái tai cháu, rồi lắc đầu ma-nhê-tô mà nạp điện. Điện ma-nhê-tô cũng giật khá mạnh, có thể gọi tỉnh. Nhưng điện ma-nhê-tô chỉ có 12 vôn, không thể giật chết. Dòng điện trên 40 vôn mới có thể giật chết người.
Chị Lê hỏi:
- Nạp điện mấy lần, mỗi lần bao lâu?
Tôi nói:
- Chị cứ cho gật gật cái đầu ma-nhê-tô năm bảy cái một lần. Cách sáu bảy giờ sau nạp một lần nữa. Có thể sau năm lần nạp điện cháu sẽ tỉnh.
Quả nhiên sau năm lần nạp điện cháu tỉnh lại, sau đó khỏi bệnh. Một năm sau gặp lại Chín, tôi biết cháu đã bỏ học, đi làm cô mẫu giáo. Mười sáu tuổi mà cháu cao hơn mét sáu, nặng gần sáu mươi kí, rất hồng hào khỏe mạnh.
Về thời gian bệnh lui sau 65 phút, tôi xin nói rõ. Có những trường hợp đặc biệt, như bệnh bụng báng nước , hậu quả của bệnh viêm gan siêu vi (mỗi ngày có thể lấy từ ổ bụng cả 18 – 20 lít nước) và phù toàn thân hậu quả của phù thận nhiễm mỡ, thời gian lui bệnh có thể lâu hơn, tức vài ngày sau mới khỏi hẳn. Tuy vậy đến phút 65 ấy, trong người bệnh vẫn có sự thay đổi lớn, báo hiệu rõ nét bệnh bắt đầu lui.
Ví dụ chuyện anh chàng thổi kèn đồng trompette của Đoàn ca múc Thái Ly. Đồng chí đó bị phù thận nhiễm mỡ từ nhiều năm. Khi đoàn ca múa quân giải phóng của Thái Ly ra Hà Nội để đi nước ngoài. Hôm đó chỉ còn 4 – 5 ngày nữa là lên đường bỗng đột ngột đồng chí ấy bị phát phù toàn thân. Mình mẩy, tay chân, mặt mũi phồng tròn đến căng da, cứ y như người được bơm hơi. Bác sĩ đành buộc đồng chí ở lại và dĩ nhiên cả đoàn phải ở lại. Vì văn công quân đội mà thiếu cây kèn xung trận thì không thể được, mượn người khác thì bao giờ mới tập xong các tiết mục? Đồng chí bèn tìm đến nhà tôi, nói như mếu, năn nỉ tôi tiếp cứu. Tôi làm thuốc đưa cho. Cầm thuốc, đồng chí mừng quá vội cáo lui, tôi dặn:
- Uống xong 65 phút có sự thay đổi trong người. Cho nên có cảm giác gì lạ em cứ bình tĩnh. Đó là hiện tượng bệnh lui, không có gì mà sợ.
Sáng sớm hôm sau, mới tờ mờ sáng anh chàng mò đến, báo tin khỏi bệnh đã được bác sĩ của đoàn cho đi nướ ngoài. Người đồng chí ốm nhom, ngó chỉ bằng phân nửa hôm qua. Đồng chí nói:
- Uống xong hơn tiếng người em bỗng nghe rần rần, y như có hàng triệu con kiến đang bò trong xương trong máu. Em sợ quá nhưng nhớ lời anh dặn, em ráng bình tĩnh. Từ đó tới sáng em đi tiểu tiện hơn chục lần, khát nước uống nước hoài. Đến sáng thì hết phù. Bác sĩ phải kêu trời sao em khỏi bệnh lẹ vậy. Nếu vì em mà cả đoàn bị ách tắc lại, kế hoạch đã bố trí với nước ngoài bị xáo trộn hết, chắc là em phải rất khổ tâm.
Nói chung “thần dược” có đặc điểm 65 phút thật kỳ lạ. Đang hôn mê cả chục ngày vụt mở mắt, đòi ngồi, đòi ăn uống, đòi tiêu tiểu. Đang điên bỗng tỉnh như người thường. Đang bí tiểu tiện thì đi được. Bí cả chục ngày bỗng tiểu loãng. Ung thư gan, ruột bệnh viện bỏ chết cho về, bỗng xổ ra hàng chậu nước đen, thối như cả một con bò chết sình để trong nhà. Tai biến mạch máu não cả chục ngày cũng tỉnh dậy, nói cười được.
Bây giờ, xin trở lại câu chuyện cháu Chín. Vì cháu ngất lần thứ hai, và vì tôi không chờ bệnh viện Đống Đa dùng thuốc, lại chỉ định dùng dòng điện 12 vôn gọi cháu tỉnh dậy, cho nên tôi bị sát hạch lần thứ hai, không phải trước Bộ trưởng Bộ Y tế mà là trước mặt hơn hai trăm vị có chuyên môn cao của hội đồng kĩ thuật của Bộ. Do đó khiến tôi rất sợ, cho nên đã từ chối cơ hội ngàn năm có một bác Bộ trưởng đã dành cho tôi, để tôi có đóng góp đáng kể cho đồng bào và cho nhân loại. Muốn lưu niệm sự kiện đó, năm 1973 và 1978, khi sanh hai con trai, tôi đã đặt tên các cháu là An Vinh và An Vịnh. Đó là hình ảnh hai chữ AV mà bác Ba Hường, Bộ trưởng dự định đặt tên cho bài thuốc của tôi, nếu nó được chế thành công dạng thuốc tiêm.
THẦN DƯỢC CỨU MỆNH 4
Bỏ mất cơ hội đó, tôi cứ tiếc mãi. Suốt 27 năm qua, cứ mỗi lần đọc báo, xem đài, nghe thấy tin dịch bệnh vẫn hoành hành, các cháu vẫn chết. Vào bệnh viện thấy các cháu nhỏ hôn mê sâu, nằm im như xác chết xanh lè, là tôi không sao cầm được nước mắt. Có lần đang ăn cơm mà tôi phải buông đũa rồi khóc nức nở như trẻ nhỏ. Một lần, kiềm không được lòng mình, tôi đã la lên: Trời ơi! Thuốc đây! Có thuốc đây, tại sao các cháu vẫn chết, hỡi trời?
Gần 30 năm đã trôi qua, mà tôi cứ tự trách mình, tự dằn vặt mãi. Cứ mãi cho rằng do tôi, năm đó tôi đã thiếu trách nhiệm, đã thiếu dũng cảm mà nên. Khổ nỗi ở nước ta, nhiều người vẫn còn gớm con trùn cho nên bài thuốc vẫn không được dùng rộng rãi?
Cuối cùng tôi quyết phải cố gắng viết, đưa vấn đề này lên mặt báo, để bài "Thần dược cứu mệnh" đến tận tay đồng bào, nhất là bà con ở các vùng xa xôi hẻo lánh, đường đi tới bệnh viện có khó khăn, người ta buộc lòng phải tự làm để cứu mạng người thân. Nếu có hàng trăm, hàng ngàn người được cứu sống, thì bài thuốc này sẽ được khẳng định.
Hoặc giả, trong cả triệu nhà chuyên môn, nhà nghiên cứu sẽ có những người tin tưởng nó, dùng nó để trị bệnh, dùng nó để chế thuốc tiêm, tiện dùng hơn, hiệu quả hơn.
Nếu thật sự có những vị như thế, trong nước như ngoài nước thì khi các vị cần tôi hợp tác, tôi sẽ luôn luôn sẵn sàng làm bất cứ việc gì, đi bất cứ nơi đâu.
Bài thuốc gồm 3 vị : Trùn đất, đậu đen, bù ngót. Trong quá trình trị bệnh cứu người, tôi có gia thêm vị thứ tư là đậu xanh. Vì tôi nghĩ: đào trùn có khi ở gốc chuối, có thể có những chai lọ hóa chất, hoặc trùn đào tại các cây có độc như xương rồng, sầu đâu, chùm ruột, ít nhiều bị nhiễm độc, sẽ có đậu xanh giải độc.
Từ khi tôi thêm vị đậu xanh, năm 1954 đến nay, thuốc vẫn đẩy lùi bệnh sau 65 phút, y như thang gốc. Nghĩa là hầu hết các trường hợp cứu bệnh tôi kể trên, thuốc đều có 4 vị, tức có thêm đậu xanh.
Bài thuốc như sau:
1/Địa long 50g mỗi thang, tương đương 50 con trùn tươi(Xin mách : ở khu chợ thuốc bắc, đường Hải Thượng Lãn Ông Chơ Lớn lúc nào cũng sẵn, muốn mua cả tạ cũng có ). Nếu không có điều kiện mua Địa Long thì đào trùn tươi (loại màu sẫm rất dai, đào trúng nó, nó không giãy co lại thành 1 núi tròn). 50 con cho liều người lớn hoặc từ 15-16 tuổi trở lên. 30 con cho trẻ từ 5-6 tuổi đến 13-14 tuổi. 20 con cho trẻ từ 1-2 tháng tuổi đến 5-6 tuổi.
2/ Đậu đen, đậu xanh mỗi thứ 100g (sách cổ ghi: 1 bụm to).
3/ Rau bù ngot bằng 2-3 mớ bán ở chợ, khoảng 200-300g, băm nhỏ cả cọng và lá.
Trùn rọc ra, rửa sạch sao thơm giòn, giã nhỏ. Đậu và rau sao thơm, tất cả cho vào siêu hoặc nồi đất hay nồi nhôm gang đều được. Cho vào 4 chén nước, sắc còn 1/2 hoặc 1/3 chén cho người bất tỉnh, phải cạy răng đổ. Thuốc nầy uống 1 thang cũng thấy hết bệnh, nhưng tôi thường cho uống 3 thang trong 3 ngày (tối nước nhất, sáng nước nhì). Hai thang sau để trừ căn và triệt các di chứng (như tai biến mạch máu não có thể di chứng câm, què quặt tay chân, hư mặt, tai ... sốt xuất huyết dễ hư tim, óc ... ) cho nên khi uống thang thứ 2, thứ 3, bệnh nhân đã tỉnh táo. Thuốc có thể pha đường cho dễ uống. Bù ngót sao thật khô giòn, thuốc sẽ có vị thuốc bắc. Bù ngót để tươi sắc không sao, nước thuốc giống chè đậu đen pha đường uống rất ngon.
Thuốc nầy bệnh càng nặng càng thấy rõ hiệu quả 65 phút. Bệnh nhẹ ít thấy rõ kết quả 65 phút, nhưng bệnh vẫn lui. Ở Đại Hàn (Nam Triều Tiên) là xứ sở nhân sâm Caoly, mà người ta còn tẩm bổ bằng cháo trùn. Ở nước ta các dân tộc miền núi phía Bắc trị bụng báng trướng nước bằng cách : trùn băm nhỏ để tươi, trộn với sữa, cứ để thế múc nuốt. Triều Tiên thì cháo trùn là món ăn ngon (đặc sản) chứ không chỉ là món thuốc vừa tẩm bổ vừa trị bá bệnh. Trùn băm nhuyễn, xào thơm, nấu với đậu. Vì quý chất bổ và chất trị bá bệnh của con trùn nên người ta đâu có gớm nó. Huống hồ khi cần trị bệnh nan y hoặc giành giật mạng sống từ tay thần chết, thì có gì mà gớm? Mong rằng đồng bào và các cơ sở y tế hãy mạnh dạn dùng nó trong các bệnh siêu vi trùng, kể cả sida.
Nhân đây tôi xin nói rõ thêm hội nghị tổng kết chống bệnh sốt xuất huyết đợt 1 họp năm 1970. Thông tin nầy được đưa ra toàn thế giới. Nước Nhật nghiên cứu, ứng dụng điều trị. Đến năm 1972, đọc trên tạp chí Đông y của Việt Nam (in bằng khổ quyển Kiến thức ngày nay) tôi thấy có dịch và in lại những bài trong tạp chí Đông y Nhật Bản. Họ hết lời ca ngợi "bài thuốc con trùn của Việt Nam", dùng trị siêu vi trùng rất có hiệu quả. Có lẽ do công bố đó của Nhật mà sanh ra món cháo trùn ở Đại Hàn chăng? Tôi còn nghe một người từ Mỹ về nói bên đó người ta làm thuốc bằng trùn và đậu đen. Điều đó không rõ thực hư thế nào. Nhưng điều chắc chắn là Liên hiệp quốc, trong mấy năm trước đây, có chủ trương: "Tìm về cội nguồn các dân tộc kém phát triển, để học cách trị bệnh bằng cỏ cây và côn trùng". Do đó, ta thường thấy trên tivi và báo chí các cách trị bệnh kỳ lạ của dân da đen, da đỏ.
Càng nghĩ tới các điều đó, tôi càng thấy đau lòng, nhớ lại đề nghị của bác Ba Hưởng muốn tôi bào chế toa thuốc thành thuốc tiêm. Đúng là "không sao kéo lùi lại thời gian đã qua". Nhưng việc bào chế thuốc đó thành thuốc chai (để thêm acid benzoide bột) hoặc chưng cất nó như cất rượu, dù có trễ gần 30 năm, nhưng lúc nào bắt đầu, nó vẫn là việc mới, việc hết sức cần thiết.
Tôi tuy tuổi đã cao nhưng vẫn còn muốn đóng góp. Các cơ sở nghiên cứu, bệnh viện hoặc bệnh nhân cần tôi, tôi vẫn sẵn sàng phục vụ. Ngoài toa "Thần dược cứu mệnh", tôi còn trong tay nhiều bài thuốc quý khác. Ví dụ: bó xương gãy, kể cả xương sống dập nát và xương đòn gánh gãy lìa, chỉ cần thời gian 15 ngày. Bản thân tôi bị dập nát 2 đốt xương sống, quân y Quân khu 9 bó tay, báo tử về đơn vị, nhưng tôi nay vẫn sống mà không tật nguyền, vẫn tập tạ 50kg và đánh quần vợt khi tôi trên 40 tuổi, đang ở nước ngoài có độ lạnh âm 20 độ. Lúc trị lành 2 đốt xương sống không có kẹp nẹp bó bột gì hết. Chỉ nằm sấp dội thuốc nóng vào lưng suốt 15 ngày đêm. Sang ngày thứ 16 tôi ngồi dậy và đi ra đồng cả trăm mét. Nếu tôi có dịp, tôi sẽ lần lượt giới thiệu nhiều bài thuốc quý trên báo để phục vụ bạn đọc.
Dưới đây, tôi cũng xin ghi rõ địa chỉ và số điện thoại của mình, để bạn đọc tiện liên hệ trao đổi thêm về nội dung bài viết. NGUYỄN AN ĐỊNH, (40/10 Hậu Lân-Bà Điểm-Hóc Môn-TPHCM) - ĐT 8914379.
-----------------------oOo----------------------------
NÓI RÕ VỀ CÔNG HIỆU CỦA BÀI THẦN DƯỢC CỨU MỆNH
Để đồng bào cùng các vị lương y, các đồng chí phụ trách bệnh xá bệnh viện ở xã và huyện có thể mạnh dạn dùng bài thuốc nam “Địa Long” có tên thần dược. tôi xin thống kê thành bản rõ ràng, công hiệu của nó đối với các bệnh thường gặp, đồng thời ghi rõ các phần biểu hiện của bệnh (chuyên môn gọi là hiện tượng lâm sàng) và những lắc léo trong phương pháp điều trị.
Công hiệu của bài thuốc như sau:
1/ SỐT XUẤT HUYẾT: (Siêu vi thử máu biết ngay)
Hiện tượng hôn mê kéo dài
Xuất huyết dưới da, nổi vệt đỏ tím xanh đen khắp người
Xuất huyết nội tạng, tiêu phân đen, tiểu máu tươi kéo dài, tiểu ra máu, xuất huyết miệng mũi, mắt, tai.
2/ BỆNH SIÊU VI: Viêm gan siêu vi, viêm não siêu vi, phù thận, phù tim. Có thể hết bệnh khá nhanh, kể cả phù toàn thân.
3/ TAI BIẾN MẠCH MÁU NÃO: Không quá 5 ngày, theo sách cổ nói Nam 7 ngày, Nữ 9 ngày, nhưng tôi thấy quá 5 ngày có thể lưu di chứng liệt. Tốt nhất trong vòng 3 ngày trị ngay sẽ khỏi di chứng. Nếu để lâu nhiều tháng nhiều năm, trị di chứng bằng thời gian đã trị bệnh, có khi lâu hơn.
4/ PHONG XÙ: 1 – 3 thang dứt bệnh cho cả đời.
5/ TIỂU ĐƯỜNG: Mười thang có thể hạ lượng đường đến mức cho phép.
6/ HUYẾT ÁP THẤP: Uống xong tăng huyết áp thấy rõ từng ngày.
7/ HUYẾT ÁP CAO: 2 – 3 ngày đầu tăng lên, cộng độ 20 số, 150 lên 170. Ngày thứ 3 – 4 hạ dần đến ổn định, cho nên người huyết áp cỡ 190 trở lên không nên dùng thuốc nầy. Khi huyết áp hạ nên theo dõi, đừng để hạ quá thấp (nếu thấy chóng mặt thì dừng)
8/ UNG THƯ MÁU: Vài thang có thể hết bệnh
9/ CÙI (PHONG ĐƠN): Uống dài hạn có thể da đẹp trở lại, hết sần sùi.
10/ UNG THƯ CÁC DẠNG: (K)
Khi bệnh viện đã chê (kể chắc là chết) nên dùng để cứu. Đã cứu nhiều trường hợp (K dạ dày, K gan thận, K lưỡi, K xương…). Hy vọng cứu sống 5 – 60%
Và dạng ung thư mới phát và lành tính, có thể hy vọng cứu 6 – 70%
Ung thư giai đoạn 2, 3, 4 không dám bảo trị được.
11/ TĂNG CƯỜNG SINH LỰC: Cho trẻ còi xương, suy dinh dưỡng, người già suy nhược cơ thể, người bệnh mới hết, người sinh và cho con bú, người thiếu máu (cả chất và lượng), trung niên suy yếu.
12/ CÁC CHÁU CÒI 1, 2, NĂM CHƯA NGỒI ĐƯỢC, ĐẦN ĐỘN: Có thể giúp cháu ngồi.
13/ KHÔNG TRỊ ĐƯỢC: Các bệnh phong tình, nấm ngoài da, xoang, gai cột sống, mắt cườm.
BÀI THỨ 5:
“HẬU KỲ THẦN DƯỢC CỨU MỆNH”
Từ hôm bài “Thần dược cứu mệnh” được đăng 4 kì cho đến nay đã hơn tháng, ngày nào tôi cũng nhận được cả chục lần lượt điện thoại, từ các xã, huyện ở Long An, từ các quận 4,5,6,8,10,11,12 cả từ Nghệ An, Thái Bình ở Miền Bắc gọi tới: phần lớn nói đã dùng thuốc và nói đến trong bài báo, hỏi có nên dùng không? Tôi khuyên nên dùng thử. Ít ngày sau nhận được điện thoại họ gọi tới bảo bệnh giảm đáng kể hoặc hết hẳn. Như các bệnh tiểu đường dùng 3 thang giảm hơn 50%, dùng tiếp 3 thang, thử bằng que giấy thấy không lên màu nữa (ví dụ: ông Mười Trâm, 12D đường Lữ Gia, Tân Bình. Nhiều ca bệnh huyết áp cao, huyết áp thấp, uống 4 – 5 thang thì huyết áp đều trở lại bình thường. Một độc giả bảo chú của ông hồi nhỏ bị phong xù (động kinh) nhờ ông nội nhai trùn nhổ cho uống 1 lần mà dứt hẳn bệnh mấy chục năm nay, nên ông khẳng định bài thuốc này có thể trị dứt bệnh phong xù. Ông Đức – tiệm đồ gỗ Đức Phát (đối diện Bưu điện Q.5, điện thoại số 8558887) bị viêm gan siêu vi chỉ số 155 uống 3 thang thử lại còn 11, uống 3 thang nữa thử lại bệnh đã khỏi. Từ nhiều năm qua ông Đức đau gan mà mãi không hết, uống 6 thang dứt bệnh.
Ông Phạm Minh Lộ nguyên Giám đốc Sở thương binh – xã hội Long An, hiện ở số 9 Khu Hậu Cần. phường Thới An. Quận 12 (Hóc Môn cũ) điện thoại 8912448, bị cao huyết áp từ nhiều năm. Ông đã dùng đủ cách thuốc tây, thuốc bắc không khỏi. Vừa qua ông bị tai biến mạch máu não, đang tắm ngất xỉu phải cấp cứu. Khi ông tỉnh lại cảm, nằm im không ngồi dậy được, không tiêu tiểu suốt 10 ngày, bệnh viện bảo di chứng mạch máu não khó mà trị được. Thấy báo đăng bài thuốc hay, con gái ông cho ông uống 5 thang, ông nói được tuy còn ngọng nghịu ngồi dậy được uống thêm 5 thang nữa, nói được rõ và to, tự ngồi dậy đi tập dưỡng sinh múa gậy được mà bịnh huyết áp cao cũng biến mất. Bài thuốc đồng thời giúp ông Lộ trị dứt hai căn bịnh rất khó trị là vừa tai biến mạch máu não, vừa huyết áp cao. Đặc biệt có ông Nguyễn Văn Bé, Phó Giám đốc Công ty Dược liệu 2 Trung ương, kiêm Giám đốc Cơ sở trồng cây thuốc 2000 ha, chuyên chiết xuất thuốc từ thảo mộc và sản xuất thuốc tây (điện thoại 84.8.8323007 – 84.8.832.3009). Khi đọc xong bài báo, ông liên hệ ngay với tôi, sau đó tìm đến tận nhà, cùng đi với một tiến sĩ dược – Quốc tịch Pháp. Vừa bước xuống máy bay, ông bạn cùng ông Bé đến nhà tôi trong cơn mưa. Ông Bé nói:
- Tôi là người hiểu rõ tác dụng của con trùn đất. Năm 1964 tôi vào Nam chiến đấu bị thương vào đầu. Sau khi lành vết thương, tôi bị mất trí nhớ và trí thông minh nghiêm trọng. Tôi phải uống con Địa Long liên tục rất nhiều năm. Trí nhớ và trí thông minh của tôi được phục hồi, và tôi trở thành một nhà khoa học, vừa quản lý cả Công ty Dược miền Nam, vừa quản lý một cơ sở trồng thuốc và sản xuất thuốc khá lớn, có qui mô 2000 ha đất với xưởng có nhiều máy móc hiện đại, có những chuyên gia Anh, Pháp cùng làm việc. Tôi muốn mời bác Định đến làm việc với chúng tôi, tôi tin rằng với thời gian không lâu, chúng ta sẽ thu gom bài thuốc của bác Định chỉ bằng 2 viên nang con nhộng thôi. Về thể tích thì thu gọn nhỏ nhất, nhưng về chất lượng khả năng trị bịnh, ta vẫn giữ nguyên một thang có đầy đủ 4 vị vớ I gr địa long. Với hệ thống máy móc hiện đại, chúng ta sẽ làm được điều đó. Trong thời gian tới dù bác Định có đủ sức khỏe để cùng làm việc với các cháu, hay bác không tiện làm việc, mà chỉ có mình chúng cháu làm, chúng cháu cũng coi đó là bài thuốc của bác. Vì nó khác với cháu đã dùng nhiều năm nay và cháu đã chế biến nó thành 2 con nhộng.
Tôi xin nhờ báo Long An đăng thư nầy thông báo các mẩu tin ngắn trên đây để bà con tin tưởng ở bài thuốc hơn mà tích cực dùng nó để trị bịnh cứu người. Đồng thời cũng có thể vui mừng vì sắp tới đây “Thần dược cứu mệnh” sẽ thành viên nang con nhộng, có mặt trong nhà thuốc Tây để bà con ta tiện dùng vì mỗi lần chỉ uống có 2 con nhộng. Người bất tỉnh phải cậy răng đổ thuốc. Thì chỉ cần một muỗng cà phê nước, trút bột trong 2 con nhộng đó ra, hòa đều rồi đổ, rất tiện lợi.
Xin cảm ơn trước dược sĩ Nguyễn Văn Bé cùng Công ty Dược liệu trung ương 2 và Cơ Sở Y Dược của ông. Chúc chúng ta thành công trong việc biến “Thần Dược Cứu Mệnh” thành viên nang nhỏ để đưa rộng rãi cho mọi người đều dùng thuốc dễ dàng.
Ngày 10 tháng 6 năm 1997
NGUYỄN AN ĐỊNH 40/10 Hậu Lân – Bà Đoàn Thị Điểm- Hóc Môn – TP. Hồ Chí Minh.
Tel: 8914379
tim lui 在 RubberBand Youtube 的精選貼文
請相信世上所有事情都是一個循環,一個輪迴。
說了再見 約定再見 就會再見
立即到各大音樂平台下載及收聽:
Apple https://apple.co/3xuwo1P
JOOX: https://bit.ly/35yswRG
KKBOX: https://kkbox.fm/KA8872
MOOV: https://s.moov.hk/r?s=emkreE
Spotify: https://spoti.fi/3xtmFJ3
Tidal: https://tidal.com/track/187753623
Ciao
作曲:RubberBand
作詞:RubberBand & Tim Lui
編曲:RubberBand & 雷柏熹
監製:RubberBand & 雷柏熹
願你去到新天地
在那邊休息 閒來看齣戲
大概你再走遍萬里
信每站 風光旖旎
別要記掛家中丹桂
代你去澆水 再翻泥
任季節再更迭換替
迎著未來刷洗
尚未回家一天 不枯萎
再見偏說到紅眼
被時代拆散 才道別那樣難
這刻我們在一起 笑喊悲喜
巨浪翻起 亦是在一起
聽朝散聚誰先飛 未及嘆氣
這晚的 懇請放入行李
可過渡這別離
待那 聚首終到期
直到你我不給分隔
在剎那相擁 髮早白
上次那未完堂課
餘下半段副歌
後續年輕的詩 可不可
再見不要計時間
活著去抵抗 世界荒誕
這刻我們在一起 笑喊悲喜
巨浪翻起 亦是在一起
聽朝散聚誰先飛 未及嘆氣
細緻收起 曾同行一起的美
懇請每天 好好地過安定還是冒險
好好掛牽 來日後見
說了再見 約定再見
說了再見 約定再見
說了再見 約定再見
就會再見
#rubberband #rubberbandhk #rubberbandciao #Ciao #說了再見 #約定再見 #就會再見
tim lui 在 Cherry Nguyen Youtube 的精選貼文
BÀI HÁT KẺ CƯỚP HỌC ĐƯỜNG
Trình bày: Cherry Nguyễn
Sáng tác : Tama
Producer : FaTv
Lời bài hát :
Một phút em ngây ngô thẩn thờ
Anh lại gần một chút bỗng đánh rơi nụ cười
Đầu óc vẫn cứ nghĩ vu vơ
Chợt giật mình mới biết anh lấy tim đi rồi
Nhìn tới ngó lui tìm anh khắp nơi
Rồi khi thấy anh lại quay mặt vội đi
Làm sao hiểu tâm tư mà em đã mang
Đành vậy thôi vì lỡ yêu rồii
Anh là kẻ cướp cho dù vô tình cố ý
Lấy tất cả nổi buồn để rồi mang đi
Đường vào tim rộng thênh thang
Mong ngày trông đêm
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung
Anh là kẻ cướp qua ngàn vạn dặm thiên lý
Lấy trái tim yếu mềm thật là tinh vi
Hy vọng một ngày nào đó qua ngàn giông bão
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung nhé anh
Phiền anh dành cho em một ít vài phần chân ái chút mảnh tình vương vì
Tuyệt vời nhất vẫn là được ở bên cạnh một nửa mình thương
Buồn đau ngày càng nhỏ lại hạnh phúc thì nó cứ mãi phình trương
Tình yêu của anh biến mọi vấn đề to lớn hoá ra bình thường
Em là sâu còn anh là lá
Anh là mồi câu còn em là cá
Cuộc đòi này muôn đường vạn ngã
Nơi nào có anh thì nơi đó là nhà
Như bàn tay mà mình lỡ chạm
Như là Xuân Diệu yêu những vần thơ
Như Đen Vâu hẹn anh ở ngoài đời thực và cả ở những lần mơ
Nhìn tới ngó lui ....
.....
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung nhé anh
Dù thế giới có lỡ đổi thay
Và trái đất có thể sẽ nổ tung
Dù cho mọi kịch bản có thể xảy ra
Em đứng đây từ chiều để mà đợi anh tới cướp đây
Anh là kẻ cướp ...
nhé anh
____________
Facebook cá nhân: https://www.facebook.com/cherrynguyen0406
fANPAGE : https://www.facebook.com/cherrynguyenfc
Tiktok ID: Cherrynguyen0406
tim lui 在 Cherry Nguyen Youtube 的精選貼文
BÀI HÁT KẺ CƯỚP HỌC ĐƯỜNG
Trình bày: Cherry Nguyễn
Sáng tác : Tama
Producer : FaTv
Lời bài hát :
Một phút em ngây ngô thẩn thờ
Anh lại gần một chút bỗng đánh rơi nụ cười
Đầu óc vẫn cứ nghĩ vu vơ
Chợt giật mình mới biết anh lấy tim đi rồi
Nhìn tới ngó lui tìm anh khắp nơi
Rồi khi thấy anh lại quay mặt vội đi
Làm sao hiểu tâm tư mà em đã mang
Đành vậy thôi vì lỡ yêu rồii
Anh là kẻ cướp cho dù vô tình cố ý
Lấy tất cả nổi buồn để rồi mang đi
Đường vào tim rộng thênh thang
Mong ngày trông đêm
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung
Anh là kẻ cướp qua ngàn vạn dặm thiên lý
Lấy trái tim yếu mềm thật là tinh vi
Hy vọng một ngày nào đó qua ngàn giông bão
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung nhé anh
Phiền anh dành cho em một ít vài phần chân ái chút mảnh tình vương vì
Tuyệt vời nhất vẫn là được ở bên cạnh một nửa mình thương
Buồn đau ngày càng nhỏ lại hạnh phúc thì nó cứ mãi phình trương
Tình yêu của anh biến mọi vấn đề to lớn hoá ra bình thường
Em là sâu còn anh là lá
Anh là mồi câu còn em là cá
Cuộc đòi này muôn đường vạn ngã
Nơi nào có anh thì nơi đó là nhà
Như bàn tay mà mình lỡ chạm
Như là Xuân Diệu yêu những vần thơ
Như Đen Vâu hẹn anh ở ngoài đời thực và cả ở những lần mơ
Nhìn tới ngó lui ....
.....
Nếu có đi nơi nào nguyện được đi chung nhé anh
Dù thế giới có lỡ đổi thay
Và trái đất có thể sẽ nổ tung
Dù cho mọi kịch bản có thể xảy ra
Em đứng đây từ chiều để mà đợi anh tới cướp đây
Anh là kẻ cướp ...
nhé anh
____________
Facebook cá nhân: https://www.facebook.com/cherrynguyen0406
fANPAGE : https://www.facebook.com/cherrynguyenfc
Tiktok ID: Cherrynguyen0406
tim lui 在 RubberBand 6號X 呂甜TIM LUI 的結婚生活:大學裏相遇相愛 ... 的必吃
RubberBand 粉絲都知道,樂隊內藏了另一對組合,就係繆浩昌(#6號)同呂甜( Tim Lui )呢對#填詞拍檔,二人入讀中大新聞與傳播學院,同屆、同系、同莊 ... ... <看更多>
tim lui 在 倒行詩- RubberBand | Rayban wayfarer, Men, Mens sunglasses 的必吃
Dec 8, 2012 - 倒行詩- RubberBandComposer:正@ RubberBand; Lyricist: Tim Lui望碎片亂散開滿地也閃光剎那錯手捉不緊了為友好讓美酒注入這酒杯大家開心相約一起似倒帶 ... ... <看更多>
tim lui 在 Tim Lui - Facebook 的必吃
Tim Lui , 觀塘。 2174 個讚· 87 人正在談論這個。喜歡文字和映像創作畢業於瑪利曼中學及香港中文大學新聞與傳播學院土. ... <看更多>