Tản mạn chuyện hôn nhân
Nay là tròn hai năm ngày cưới, tôi thực sự muốn viết vài điều gì đó về hôn nhân, mà chủ đề này rộng quá thành ra chưa biết bắt đầu từ đâu. Nhà lại chưa có em bé nên tôi sợ những điều mình nói về hôn nhân không đủ sâu sắc. Vậy tôi viết về cuộc sống hai vợ chồng son cũng được ấy nhỉ. Vì suy cho cùng, hai người xa lạ suốt hai chục năm trước, gặp quen nhau rồi quyết về chung một nhà, định sống với nhau như nào thì chuyện có thêm một đứa bé về sau, gắn kết hay xung đột cũng do hai người ấy cả thôi.
Mặc dù còn nhiều ngang trái xung quanh nhưng nhìn chung vợ chồng tôi sống rất hạnh phúc. Tôi nhớ một lần ở sân bay nào đó, vừa đi qua cổng an ninh tôi thấy một chị gào khóc bên điện thoại, đầu dây bên kia có thể là chồng hoặc bạn trai. Tôi thoáng nghĩ chắc phải là xung đột không thể tha thứ người ta mới ầm ĩ ngay nơi công cộng như vậy. Tôi hỏi chồng: sao người ta yêu nhau mà cứ khóc lóc vậy anh. Chồng tôi đáp lại ngắn gọn: thế đâu gọi là yêu, yêu thì phải vui chứ. Tôi cứ nhớ mãi câu trả lời đơn giản đó.
Ừ, yêu là phải vui.
Yêu là một nhẽ, còn hôn nhân, khi thời gian ở bên nhau quá nhiều rồi thì điều gì có thể giúp hai người sống trong môi trường dễ chán nhau có thể gắn kết mà thương nhau hơn?!
Điều quan trọng nhất tôi cho rằng hai người cần trưởng thành cùng nhau. Nhìn xung quanh tôi thấy một thực tế phổ biến ở xã hội mình, đa số người ta yêu nhau khi nhiều xúc cảm rồi quyết định đến với nhau khi cả hai đang ở lưng chừng cuộc đời. Chưa hiểu thực sự mình là ai, mình muốn gì, họ đến với nhau bằng đinh ninh cứ cưới đã rồi tính sau. Vì họ không tính nên may mắn thì hòa hợp còn bất hạnh thì chia xa.
Bản thân tôi cũng không biết tới lý thuyết vợ chồng cần lớn lên cùng nhau cho tới khi nhà tôi đối mặt với một khoảng thời gian tranh cãi và căng thẳng triền miên. Khi cả tôi và chồng vừa làm việc vừa vật lộn trên hành trình tìm kiếm bản thân. Chồng tôi ưu tiên business hơn còn tôi nghiêng về life hơn, sự căng thẳng không ngừng khi chúng tôi không giải quyết được bản thân để cùng hòa hợp. Tất nhiên khi viết những dòng này nhà tôi đã nhiều lần nói chuyện nghiêm túc để thống nhất cách giải quyết vấn đề rồi. Hai năm chưa lâu chưa sâu nhưng tôi tin rằng, vợ chồng nếu không trưởng thành cùng nhau thì dễ cãi vã, dễ hiểu lầm, dễ lệch nhau về quan điểm sống để rồi xa nhau, dễ lắm.
Điều thứ 2 quan trọng không kém để duy trì mối quan hệ vợ chồng tốt đẹp là, người đàn ông cần đủ giỏi để vợ thấy ngưỡng mộ, vợ thì thông minh có thể vừa vừa và đôi lúc cần ngu ngơ nhưng tuyệt đối phải biết yêu thương bản thân để mình đẹp theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Tôi thật may mắn vì gặp được người đàn ông xuất phát cùng tôi từ ngày sinh viên nhưng đủ năng lực tập trung để đi nhanh hơn tôi. Nhớ lại hơn 2 năm trước, gần tới ngày cưới rồi mà khi nằm bên cạnh người yêu lúc đó, tôi vẫn gắng hỏi bản thân xem mình có thực sự muốn ở bên người này cả đời không?! Bởi tôi luôn muốn ôm một người mình thực sự quý mến và ngủ chung giường với người mình thực sự ngưỡng mộ. Nó là thứ cảm giác gì đó nhiều hơn cả tình yêu nam nữ hay ham muốn thể xác đơn thuần. Và thật biết ơn vì gần 7 năm bên nhau, tôi vẫn có được những cảm giác như mình từng mong muốn.
Về phía mình, càng ngày tôi càng nghiệm ra một điều là đàn ông luôn luôn yêu và muốn sở hữu một người đàn bà đẹp. Người ta hay nói tốt gỗ hơn tốt nước sơn nhưng thời này thì nên tốt cả gỗ cả nước sơn. Tôi may mắn có được công việc liên quan tới ngành làm đẹp nên nước sơn tôi có thể tô vẽ, còn phần tâm hồn tôi vẫn dặn mình phải bồi đắp thêm, như việc chậm rãi ngồi đọc tạp văn Nguyễn Ngọc Tư hay nghe như nuốt từng nốt bản Lyphard Melody - A Comme Amour da diết…
Hai chữ hôn nhân có to tát như nào thì điều quan trọng cuối cùng vẫn chỉ là những hành động hàng ngày của hai vợ chồng, với nhau. Là chuyện rửa bát, nấu cơm hay lau nhà. Có thể do bản năng người vợ, tôi luôn muốn chu toàn mọi thứ, hầu như việc nhà tôi chọn làm hết, nhưng khi tôi không muốn thì chồng vẫn vui vẻ làm thay mà không nửa lời kêu ca.
Dạo này cả hai đều bận nên không hay ăn cơm nhà. Chồng tôi tìm được 1 quán cơm gia đình rất ngon, combo quen thuộc luôn là canh cua, rau luộc, thịt rang và đậu sốt. Lần nào ăn chồng tôi cũng khen ngon. Tôi giận dỗi nói là anh còn yêu quán này hơn em, anh thích đồ ở đây như vậy từ giờ cứ ra đây ăn em khỏi phải nấu nhé. Chồng tôi vừa nhai cơm ngon nghẻ vừa nói, ôi thế vợ hơi bị sai, một người đàn ông thích ăn cơm nhà sẽ yêu một người vợ biết đứng bếp...
Thế là tôi lặng im, một phần tôi cười thầm yên tâm khi chồng mình không thèm món lạ, một phần tôi thấy hơi hơi cay cú khi mình nấu cơm quả là không ngon bằng bà đầu bếp ở đây thật. Mà chả lẽ tôi đi ghen tuông với một bà già...
P/s. Tản mạn linh tinh chuyện nhà Quin và thân gửi mọi người bức hình xanh rờn nắng xiên rừng thông mấy bữa trước. ☺️
同時也有1部Youtube影片,追蹤數超過6萬的網紅Mèo Ú Guitar,也在其Youtube影片中提到,My Facebook: http://www.facebook.com/xuanthuy.apon......