咖啡緣份。一杯再一杯。我們。
【8月節目歌單】好事自在Latte
8/31(一)
2:04:34 PM自由/李心潔
2:08:48 PM太青春/超克7
2:12:23 PMSave you tonight/One Direction
2:18:14 PM沿海公路的出口/S.H.E
2:22:22 PM最後一片葉子/CNBLUE-鄭容和
2:26:38 PMLadies and Gentleman/GTM
2:34:22 PM我沒有用, 沒辦法給你想/怕胖團
2:39:21 PMI Believe/范逸臣
2:44:04 PMGAVE ME SOMETHING/Jess Glynne
2:50:10 PM貪心/張震嶽
2:54:21 PM你聽見我的歌嗎/Kiroro
3:04:05 PM我愛過/江蕙
3:08:49 PM最笨的人是我/方炯鑌
3:13:51 PMON/BTS 防彈少年團
3:22:24 PMThis Love/Maroon 5
3:25:36 PM樂高 Lego/鼓鼓
3:34:09 PM2020再出發/麋先生Mixer/任賢齊
3:39:30 PMThe Rose/Westlife
3:42:59 PM一步成詩/王詩安
3:48:40 PMSoul Searching/江靜
3:52:51 PM無限漫游/槙原敬之
4:04:01 PM你的樣子/羅大佑
4:07:16 PMWonderful Tonight/Eric Clapton
4:13:49 PM愛上現在的我/閻奕格/高爾宣
4:19:44 PM忍者棒棒/卡莉怪妞
4:25:23 PM無厘頭了/妮可醬
4:33:18 PMFree/Charlie Puth
4:38:08 PMI'm Sorry/Matzka
4:42:26 PMGet Right/Jennifer Lopez
4:50:28 PM高分貝/呂士軒
4:53:40 PM神奇/孫燕姿
🤩 8/28(五)
2:05:20 PMWeek End/星野 源
2:09:33 PM愛之船/馬念先
2:12:54 PMGirls Just Wanna Have Fun/Miley Cyrus
2:18:34 PM我是如此愛你/侯湘婷
2:23:48 PM在我成為井井有條的大人之前/郭采潔
2:27:13 PMJust My Imagination/Craig David
2:36:00 PM我已成為我想要的我/林逸欣
2:40:47 PMSad Tango/Rain
2:49:30 PMLay Me Down/Sam Smith
2:54:37 PM小女孩/張芸京
3:04:12 PM三瞑三日/吳宗憲
3:08:14 PMHOLO/ LEE HI
3:11:07 PM那些歌兒/林隆璇/魏如昀
3:17:43 PM暫時停止呼吸/鼓鼓
3:22:12 PMWannabe/Spice Girls
3:30:12 PM如果雨之後/周興哲
3:35:51 PMHavana/Camila Cabello
3:39:21 PM蘿拉/陳潔儀
3:47:59 PM私奔到月球/五月天/陳綺貞
3:52:50 PM快樂夏日婚禮/早安少女組
4:03:54 PM動不動就說愛我/芝麻龍眼
4:07:45 PM四月後的離別/EXO-CHEN
4:12:09 PM低調的情歌敗給了高調的情/妮可醬
4:18:17 PMSomebody To Love我愛的人/Justin Bieber
4:21:51 PM辦不到/張靚穎/大嘴巴
4:30:08 PM都幾歲了/Ella 陳嘉樺
4:34:04 PM7 30a.m./玉置浩二
4:38:20 PM綠光/孫燕姿
4:46:13 PMSOA/Soa 宋蕊安
4:50:20 PMBet On It必殺技/羅志祥
4:53:06 PMSOS/Rihanna
🐽8/27(四)
2:05:03 PM流星雨/F4
2:09:29 PM繞/Erika 劉艾立
2:13:55 PMSymphony/Zara Larsson
2:20:12 PM愛我/張智成
2:25:01 PMLove Story/安室奈美惠
2:34:38 PM戀上一個人/游鴻明
2:38:42 PM你要不要先回家/吳映潔
2:42:38 PMSlow/Kylie Minogue
2:50:40 PM再見錯的人/徐若瑄
2:56:01 PMDancing Queen/Crayon Pop
3:04:12 PM到這為止/楊肅浩
3:07:52 PM一半/丁噹
3:12:12 PMSenorita/Shawn Mendes
3:19:28 PMCloser/The Chainsmoker
3:23:20 PM狠角色/張惠妹
3:32:34 PMone stroke/高橋優
3:38:23 PM彎彎的月光/周蕙
3:46:08 PM一樣的月光/迪克牛仔/動力火
3:53:32 PMMr.Mr./少女時代
4:03:54 PM訂作一個天堂/大合唱
4:09:31 PMTime Will Tell/宇多田 光
4:14:46 PMKillin' Me/Gail 蓋兒
4:20:15 PMYou Make Me Feel So Young/Michael Buble
4:23:12 PM3-7-20-1/曹格
4:27:21 PM不特別的很特別/劉思涵
4:35:27 PM煙火/蔡黃汝
4:42:58 PMBad/Michael Jackson
4:51:46 PMWhat Can I Do/南拳媽媽
4:55:12 PMANY SONG/ZICO
8/26(三)
2:04:02 PM逆風飛翔/暉倪 逆風飛翔 2013-03
2:07:21 PM自己人/鼓鼓 自己人 2019-08-22
2:10:27 PMLive While We’re Young/One Direction 1Take Me Home Special
2:15:47 PM猜心/方炯鑌 壞人情歌:遺憾
2:20:59 PMI Don't Know/BTOB MOVE 2014-09-29
2:29:59 PM瑟魯之歌/手島 葵 地海戰記歌集
2:34:09 PM赴約/李佳歡 赴約 2019-09-06
2:39:41 PM歐拉拉呼呼/盧廣仲 有吉他的流行歌曲
2:47:48 PM那種人/Marz23 23 2020-08-18
2:53:22 PMIf You Had My Love/Jennifer Lopez On The 6_六號地下鐵
3:04:06 PM無情的放袂去/陳美鳳
3:08:28 PM還是想念/家家
3:12:53 PM你與連身裙/決明子
3:20:56 PM微光/梁靜茹
3:25:44 PMThe Best Thing About Me/Ricky Martin
3:35:10 PMLevitating/Dua Lipa/Madonn
3:40:13 PM我喜歡/嚴爵
3:48:49 PM像是一顆星星/楊丞琳
3:53:37 PMLOVE/CNBLUE
4:04:03 PM是否/蘇芮
4:08:01 PM如果雨之後/周興哲
4:12:27 PMLet's not fall in love/BIGBANG
4:18:32 PM黑白灰/方大同
4:22:01 PMLose Control/Missy Elliott
4:30:28 PM我不是天使/那英
4:34:35 PM耳朵/李榮浩
4:39:36 PMYou & Me/濱崎步
4:50:00 PMAll That I Need/Boyzone
4:53:58 PM其實也沒聊什麼/朱俐靜
💗8/25(二)
2:03:54 PM沙發裡有沙發Radio/魚丁糸
2:07:13 PM作戰/孫燕姿
2:10:45 PMBeat Of My Heart/Hilary Duff
2:16:18 PM我依然愛你/許茹芸
2:21:49 PM就這麼錯過/馬仕釗
2:26:22 PM就是你 It's You/SUPER JUNIOR
2:34:34 PM再見錯的人/徐若瑄
2:39:55 PMTake It Easy/Eagles
2:49:00 PM聽聽/伍家輝
2:53:02 PMDarling Darling/矢井田瞳
3:04:12 PM小姐請你乎我愛/梁文音/六甲樂團
3:07:27 PMM.A.T.Z.K.A/Matzka
3:11:07 PMTe Aviso Te Anuncio/Shakira
3:17:14 PM太陽的旋律/可苦可樂/今井美樹
3:22:02 PM童話/光良
3:26:01 PM五虎/慢慢說樂團
3:34:46 PMHOLO/ LEE HI
3:38:46 PM海芋戀/蕭敬騰
3:46:47 PM彎彎的月光/周蕙
3:51:13 PM在哈囉/屁孩 Ryan/rgry
3:54:13 PMMy Dilemma/Selena Gomez
4:03:54 PM黃色月亮/蘇慧倫
4:08:04 PMSleep Talk/MAMAMOO
4:11:07 PMROMANLESS/婁峻碩
4:16:54 PM一光年/5566 t
4:21:32 PMMaria/Justin Bieber
4:25:45 PM一萬個不回頭的方法/魏如萱
4:34:52 PMDon't Stop the Music/Rihanna/Jody
4:38:09 PM疼/NAT 健豪
4:42:59 PM夢裡花/張韶涵
4:51:16 PM經典!/蛋堡
4:55:07 PMBut I Am A Good Girl/Christina Aguilra
8/24(一)
2:04:45 PM兩腳書櫥的逃亡/韋禮安
2:08:18 PMCrystal Ball/Keane
2:12:02 PM把愛傳出來/F.I.R.飛兒樂團
2:18:05 PM最想見到你/白安
2:21:36 PM我又想起你/江美琪
2:26:14 PMEnergetic/Wanna One
2:34:01 PMVincent/Ronan Keating
2:38:59 PM甜秘密/蔡依林
2:47:04 PM煙火/蔡黃汝
2:52:17 PMCalling/B'z
3:04:38 PM甲你攬牢牢/江蕙
3:09:12 PMUniverse/EXO
3:13:29 PMMACHI DIDI 2.0/麻吉弟弟/熊仔
3:20:17 PMNo/Meghan Trainor
3:23:47 PMSummer/MP 魔幻力量
3:33:15 PM黑暗的盡頭/Crispy脆樂團
3:39:03 PM愛的海洋/曲婉婷
3:42:43 PMLove is a hurricane/Boyzone
3:50:33 PM告白氣球/周杰倫
3:54:00 PM打起精神/島谷瞳
4:04:03 PM你是我的唯一/巫啟賢
4:09:08 PM寵兒/林宥嘉
4:13:27 PMFool/Red Velvet
4:19:57 PMEverything/梁心頤
4:23:42 PMUp all night/One Direction
4:31:58 PMFirst Love/德永英明
4:36:15 PM明天我要嫁給你/莫文蔚
4:41:29 PM那種人/Marz23
4:55:06 PMCupid/Daniel Powter
🪂8/21(五)
2:03:57 PM懶人漫遊/戴佩妮
2:06:44 PMLove Today/Mika
2:10:36 PM小綿羊趕集/旺福
2:16:11 PM愛我還是他/陶吉吉
2:20:53 PM兩個我/李幸倪
2:24:58 PM在夜空下/After School-REA
2:33:14 PM你會在哪呢/蕭敬騰
2:39:13 PMAll The Things She Said/t.A.T.u
2:50:10 PM今宵多珍重/王若琳
2:54:21 PMNA!NA!NA!/嵐
3:04:12 PM追追追/黃妃
3:08:47 PMWe Will Rock You/KCPK
3:11:14 PM壞壞惹人愛/戴愛玲/信
3:18:26 PM雲和樹說/陳昇
3:22:53 PMTears In Heaven/Eric Clapton
3:32:09 PM愛得起/安心亞
3:35:34 PM我欣賞妳/SHINee
3:40:04 PM魚/陳綺貞
3:49:23 PM說說話/張立昂
3:53:41 PMWo Wa/安室奈美惠
4:03:56 PM祝你一路順風/吳奇隆
4:08:01 PM如今/楊乃文
4:12:53 PMRed/Taylor Swift
4:19:36 PM1.2.3.4/ LEE HI
4:23:06 PM長藤掛銅鈴/梅艷芳
4:31:12 PM愚人的國度/孫燕姿
4:35:06 PMIF ONLY.../OZI
4:39:09 PM澀谷戀愛熱舞天國/前田健
4:46:04 PM美夢/采子
4:50:11 PM愛在波希米亞/品冠/娃娃
4:53:36 PMSomething Great/One Direction
🎠8/20(四)
2:03:55 PM沒什麼/黃小琥
2:08:22 PMLoved You First 你是我的/One Direction
2:11:24 PM獨家快樂/卓文萱
2:17:15 PM真面目/蘇慧倫
2:21:11 PM衝動/動力火車
2:25:55 PMGood Day for a Good Day/SUPER JUNIOR
2:33:55 PM下一個天亮/郭靜
2:39:23 PM別想我放過你/田亞霍
2:42:25 PMSwitch/AAA-末吉秀太
2:50:18 PM如果你說抱歉/江美琪
2:53:49 PMI'll never fall in love/Ronan Keating
3:04:13 PM為啥物我會遐邇愛你/張三李四/曹雅雯
3:06:59 PM我愛的人/陳小春
3:11:15 PMBlue Lemonade/Red Velvet
3:17:59 PM愛的天靈靈/王心凌
3:21:43 PMGirl女孩/Duffy
3:29:46 PMLet us go/Ohashi Trio
3:33:30 PM下一次戀愛/蕭亞軒
3:39:33 PM一起去跑步/宇宙人
3:47:33 PMBecause I Love You/Shakin' Stevens
3:51:53 PM流星冒險王國/陳惠婷
4:03:56 PM謝謝你的愛/劉德華
4:08:28 PM放逐愛情/解偉苓
4:12:42 PMBack To Me/GOT7
4:18:30 PMFlamingo/米津玄師
4:21:43 PM甩一甩/葛仲珊/比莉
4:30:27 PM傻瓜/溫嵐
4:34:49 PM說好不哭/周杰倫/阿信
4:39:28 PMBlue Suede Shoes/Elvis Presley
4:46:11 PM伯父/瘦子E.SO
4:49:13 PMGreen Light/Lorde
4:53:15 PM那不是雪中紅/JPM
🍹8/19(三)
2:04:03 PM母老虎/MC HotDog
2:08:24 PMATTENTION/Charlie Put
2:11:48 PM啦咪啦咪/吳映潔
2:17:42 PM格格不入/陳立農
2:22:18 PM不確定/萬芳
2:26:48 PMTalk Love/K.Will
2:35:40 PM世界最愛的就是你?/平井堅
2:42:12 PM尋人啟事/徐佳瑩
2:49:54 PM玻璃心/艾怡良
2:54:17 PMBetter Together/Jack Johnson
3:04:05 PM傷心歌 傷心肝/施文彬
3:08:40 PM再見錯的人/徐若瑄
3:12:54 PMMr. Taxi/少女時代
3:19:26 PM聽見/JS
3:23:52 PMOn The Loose/Niall Horan
3:33:25 PMLittle Bit Of Love/Kesha
3:36:51 PM轉眼/五月天
3:47:11 PMTake My Breath Away/Sandra SchwarzhIn
3:52:35 PM永遠都在/S.H.E
4:04:03 PM他不愛我/莫文蔚
4:07:49 PMIn Your Eyes/The Weeknd
4:14:07 PM第三人稱/蔡依林
4:18:47 PM (I Like) The Way You Love Me/Michael Jackson
4:28:40 PM2020再出發/麋先生Mixer/任賢齊
4:34:01 PMStep by me/f(x)
4:45:57 PM愛講白賊的查某人/賴慈泓
4:50:01 PMBeautiful Life/三代目 J SOUL BROTHER
4:53:26 PM還是朋友/梁文音
🍛8/18(二)
2:04:08 PM我們的探險計劃/宇宙人
2:07:27 PMNot Fair/Lily Allen
2:10:45 PMJIGGY/F.CUZ/郭書瑤
2:16:22 PM愛太遠/利綺
2:21:04 PMSPOILER 爆雷者/EPIK HIGH
2:30:11 PMPEACOCK孔雀/Katy Perry
2:34:10 PM最美麗的時刻/魏妙如
2:39:17 PM李白/李榮浩
2:48:30 PM後來/劉若英
2:53:56 PMWILL/青山黛瑪
3:04:13 PM巴豆痛/Lulu黃路梓茵
3:08:12 PM姐妹淘/錦繡二重唱
3:11:28 PMSucker/Jonas Brothers Sucker
3:17:03 PM如果你也聽說/張惠妹
3:22:08 PM流星小夜曲/MC HotDog/岑寧兒
3:26:20 PMBigger Love/John Legend
3:33:51 PMVoice/GA EUN
3:38:25 PM漂亮女孩/小宇-宋念宇
3:48:14 PM永不失聯的愛/周興哲
3:53:30 PM回家歌/mihimaru GT
4:03:54 PM這些日子以來/范怡文/張清芳
4:07:40 PM一次幸福的機會/蕭敬騰
4:12:33 PMMAMACITA/ SUPER JUNIOR
4:18:22 PM欠處理/J.Sheon
4:21:43 PMGet Low/Zedd/Liam Payne
4:30:05 PM沒那麼簡單/黃小琥
4:35:05 PM別對我說以後/邱鋒澤
4:39:46 PMLocolotion/Orange Range
4:47:47 PM伯父/瘦子E.SO
4:50:46 PMLemme see /Usher/Rick Ross
4:54:57 PMDifferent Man/吳建豪
🌽8/17(一)
2:04:02 PM一萬個捨不得/莊心妍
2:07:22 PM好心情/S.H.E
2:10:46 PMViva La Vida/Coldplay
2:17:20 PM說謊/林宥嘉
2:21:37 PMFool/Red Velvet
2:30:09 PMI Miss You/Adele
2:36:57 PM妳是我的花朵/伍佰
2:48:13 PMTo All Tha Dreamers/SOUL'd OUT
2:54:29 PM新幹線/小旺福
3:04:05 PM雨衣/阿杜
3:08:23 PM夕燒之歌/近藤真彥
3:13:22 PM兒歌/魏如萱
3:21:16 PM情人/潘嘉麗
3:24:59 PMBeautiful Girls/Sean Kingston
3:34:01 PM沙發裡有沙發Radio/魚丁糸
3:38:31 PM你是我最愛的人/王菀之
3:46:13 PM翅膀/林依晨
3:50:27 PM甜蜜蜜/朴正炫
3:54:07 PMWalk On/陶吉吉
4:04:03 PM雪候鳥/熊天平
4:09:12 PM跟你住/孫盛希
4:13:20 PMI Gotta Feeling/橘慶太
4:19:14 PM青春小鳥/糯米糰
4:22:15 PMForever Medley/Take That
4:31:55 PM大風吹/曾沛慈
4:37:17 PM入迷(Spellbound)/東方神起
4:44:49 PM愛講白賊的查某人/賴慈泓
4:48:43 PM相信/林憶蓮
4:52:07 PMBang Bang/will.i.am
🍦8/14(五)
2:03:55 PM第三個願望/庾澄慶
2:08:12 PM暗戀萬歲/鄭茵聲
2:11:37 PMShe Makes Me Happy/Rod Stewart
2:17:27 PM不如這樣/陳奕迅
2:21:59 PMSouth of the Border/Ed Sheeran
2:25:19 PMGentlewoman/A-Lin
2:33:22 PM大齡女子/彭佳慧
2:38:14 PM倒影/程依禾/小無
2:43:50 PM太陽無用/Orange Range
2:50:27 PM大眠/王心凌
2:54:16 PM今天心情真好/Alex艾力克斯
3:04:13 PM甜甜甜/傅薇
3:08:04 PM想把你拍成一部電影/宇宙人
3:11:23 PMYES or YES/TWICE
3:18:30 PMWatermelon Sugar/Harry Styles
3:21:21 PM賊/戴佩妮
3:24:54 PM好久不見/5566
3:29:31 PM1901的上一位房客/光良
3:34:05 PMEasy Come Easy Go/蔡健雅/MC HotDog
3:38:54 PMOne in a million/山下智久
3:44:39 PMBest kept secret/Karencici
3:50:09 PMCome Back to Me/Bii畢書盡
4:03:56 PM九佰九拾九朵玫瑰/邰正宵
4:08:10 PM煙火/蔡黃汝
4:12:53 PMLUCKY GUY/金賢重
4:18:37 PMLove's Divine/Seal
4:22:59 PM轉圈圈/Crispy脆樂團
4:27:00 PMSHERO/S.H.E
4:35:21 PM吾愛無愛/白安
4:40:48 PMHey/KinKi Kids
4:50:20 PM玩愛之徒/蔡依林
4:53:42 PMStay In Love/Hilary Duff
🍇8/13(四)
2:03:57 PM其實也沒聊什麼/朱俐靜
2:07:39 PMANY SONG/ZICO
2:11:25 PM我是女生/徐懷鈺
2:18:24 PM該忘的日子/郭靜
2:22:38 PMBest Of Me/Daniel Powter
2:26:29 PMSinging 4 Love/JPM
2:34:30 PMLet Me Luv U Down/EXILE
2:38:47 PM4AM/KIMBERLEY 陳芳語
2:42:09 PM被遺忘的/楊宗緯
2:49:11 PM別再問我怎麼辦/關詩敏
2:52:06 PMOn Bended Knee/Boyz II Men
3:04:12 PM最後一條歌/蘇明淵
3:09:26 PM慢冷/梁靜茹
3:14:14 PMDDU-DU DDU-DU/BLACKPINK
3:21:16 PMMy Dilemma/Selena Gomez
3:24:49 PMWILD/noovy
3:33:34 PMLUCK/Nulbarich
3:38:36 PM回不去的海/蔡佩軒
3:42:04 PM傻孩子/閻韋伶
3:49:48 PMManeater/Nelly Furtado
3:54:19 PM刀劍如夢2.0/八三夭
4:03:56 PM玫瑰香/林憶蓮
4:07:44 PMTurning Tables/Adele
4:11:32 PM耳機裡的新浪潮/1976
4:20:43 PMFancy/李玟
4:24:06 PMOne More Time/SUPER JUNIOR
4:31:40 PM女人心事/陶晶瑩
4:36:30 PM低電量/呂士軒
4:40:34 PMLemon/米津玄師
4:49:20 PMGYM/自由發揮
4:53:28 PMChained To The Rhythm/Katy Perry
🐢8/12(三)
2:04:32 PMCome Around來到/Tahiti 80
2:08:07 PMfriDay 超展開/J.Sheon/魏如萱
2:11:48 PM看走眼/弦子
2:17:54 PM都挺好的/江靜(呆?靜)/張震嶽
2:21:04 PM我不願讓你一個人/五月天
2:25:25 PMI Love You/2NE1
2:33:41 PM野子/蘇運瑩
2:37:57 PM星象儀/大塚 愛
2:43:45 PM在你心裡打個卡/邱勝翊(王子)
2:51:23 PM一次幸福的機會/劉若英
2:55:50 PMi'm so tired…/Lauv/Troye
3:04:55 PM煞著妳/伍佰
3:07:53 PMAmore'/Santana/Macy Gray
3:11:37 PM純愛世代X/陳惠婷
3:18:37 PM喜劇人生/廖文強
3:23:27 PM秋天別來/伍思凱
3:27:59 PMMy Song/AOA
3:36:43 PMexile/Taylor Swift
3:41:57 PM許願池的希臘少女/蔡依林
3:49:19 PM風光明媚/動力火車
3:54:05 PM一天/Kiroro
4:04:03 PM記得我們有約/葉歡
4:09:06 PM我愛妳/Rain
4:13:07 PM隨他去吧/鄭秀文
4:18:26 PMHigher/吳卓源
4:21:58 PMUndercover/MONKEY MAJIK
4:25:10 PMSuper Girl 愛 無畏/蕭亞軒
4:33:15 PM不該擁有的事情/蔡旻佑
4:38:17 PM被遺忘的時光/王若琳
4:42:32 PMFun, Fun, Fun/Pharrell William
4:49:46 PM愛上陌生人/廖柏雅
4:53:18 PMIce Candy 冰紛甜心/moumoon
🥘 8/11(二)
2:04:22 PM慢走不送/J.Sheon/艾怡良
2:08:28 PMHiHi ByeBye/王心凌
2:12:27 PMDirty Dancer/安立奎
2:18:39 PM愛情證書/孫燕姿
2:22:44 PMThe Name/SHINee
2:27:12 PM不上班/李千娜
2:38:08 PM別再問我怎麼辦/關詩敏
2:41:36 PMMy Love /Westlife
2:49:53 PM你是答案/王笠人
2:53:58 PMFu Fu Fu/KinKi Kids
3:04:12 PM可愛的冤仇人/黃妃
3:08:17 PM白蝶森巴/島谷瞳
3:11:10 PM狐狸精/羅志祥
3:18:17 PM終於勇敢了/袁詠琳
3:22:26 PMAll Out of Love/Air Supply
3:32:04 PMPARADISE/RAVI/河成雲
3:36:39 PM又下雨了/李心潔
3:41:17 PM忘了我是誰/楊永聰
3:49:51 PM紅豆/王菲
3:55:08 PMMama/Jonas Blue
4:03:56 PM你的甜蜜/范曉萱
4:07:38 PMRoller Coaster/CNBLUE
4:11:06 PM美小鴨/Lulu黃路梓茵
4:16:41 PM言不由衷/徐佳瑩
4:20:52 PM浪費/林宥嘉
4:25:53 PMBizarre Love Tiangle/千年樂團
4:34:37 PMOh My Little Girl/尾崎豐
4:39:01 PM回不去的海/蔡佩軒
4:43:36 PM粗線條/林育群/林美秀
4:49:13 PMIt Girl/Pharrell William
4:53:36 PM專屬魔力/MP 魔幻力量/郭采潔
🕸️8/10(一)
2:05:11 PM你一半我一半/棉花糖
2:08:09 PMThrowback Love/Meghan Trainor
2:11:20 PMWelcome to my world/曹格
2:16:37 PM愛情怎麼了嗎/盧廣仲
2:20:32 PM我瘋你/伍家輝
2:24:06 PMOnly One/APINK
2:31:46 PM終於等到你/張靚穎
2:36:35 PMApologize/OneRepublic
2:40:34 PMC大調/張韶涵
2:49:47 PM盛夏光年/林憶蓮
2:53:56 PMGonna Make You Swear/C+C
3:04:05 PM白鷺鷥/黃品源
3:08:31 PM開始時總是下著雨/Aska
3:12:41 PMKiss Me/愷樂
3:20:53 PMHow Deep Is Your Love/The Bird and The Bee
3:24:08 PM初戀/梁文音
3:32:44 PM抱抱/榕幫 Banyan Gan
3:37:37 PMMy Old Story/IU
3:41:06 PM星空/五月天
3:48:02 PMLook For The Good/Jason Mraz
3:52:59 PM決定愛你/徐若瑄
4:04:04 PM掌心/無印良品
4:08:20 PM只要有你/LoveHolic狂戀樂團
4:12:03 PM音樂超氣派/庾澄慶/蕭敬騰
4:18:14 PM皇后之歌/B.A.D
4:21:09 PMCelebration/911
4:24:43 PMSugar Rush/吳映潔
4:32:51 PM不能說的秘密/周杰倫
4:37:44 PM都挺好的/江靜(呆寶靜)/張震嶽
4:42:00 PMKira Kira Killer/卡莉怪妞
4:50:25 PMPrice Tag/Jessie J
4:54:03 PM鬼混/陳零九/熊仔
🍌8/7(五)
2:04:04 PM香蕉先生/好好先生/魏如萱
2:07:17 PMFor No Reason/王若琳
2:11:43 PMI'll be there/嵐
2:17:44 PM從未到過的地方/王心凌
2:21:25 PMPhotograph/Ed Sheeran
2:25:38 PM我的左耳/舒米恩
2:35:34 PM為啥物我會遐邇愛你/張三李四/曹雅雯
2:39:29 PMHave It All/Jason Mraz
2:46:26 PM歲月這把刀/林凡
2:50:39 PM半杯水/許書豪
2:53:56 PMVenus/Bananarama
3:05:13 PM不如甭相識/孫淑媚
3:08:30 PM因為我太傻/SS501
3:12:44 PM我是你的Bling Bling/理想混蛋
3:19:22 PMFaded/Alan Walker
3:22:45 PM你是我的菜/周湯豪
3:31:26 PM這樣好嗎/韋禮安
3:36:12 PMEmpire State Of Mind/Glee Cast
3:46:43 PM東風破/周杰倫
3:53:00 PMWe got time/時尚一派
4:03:56 PM愛我/柯以敏
4:08:12 PM即使沒有永遠/ROY KIM
4:12:05 PM曖/孫盛希/OZI
4:18:31 PM管他啦/Matzka
4:22:07 PMEyes Like Yours/Shakira
4:31:18 PM微加幸福/郁可唯
4:38:38 PMYOU Going/Kat-Tun
4:47:29 PM美麗的 我不碰就是了/關詩敏
4:50:30 PM這幾天/小宇-宋念宇
4:54:23 PMStay In Love/Hilary Duff
🍻8/6(四)
2:04:16 PM小氣鬼喝涼水/怕胖團
2:06:58 PMTake A Picture/Carly Rae Jepser
2:10:18 PM逆風的薔薇/弦子
2:16:11 PM星期三或禮拜三/魏如萱/岑寧兒
2:20:14 PM戀愛頻率/許志安/許慧欣
2:29:29 PMSave ME/BTS防彈少年團
2:32:52 PM當你孤單你會想起誰/鄭茵聲/劉書宏
2:37:49 PM不怕慶祝/徐佳瑩
2:48:07 PM如果你愛我/蔡健雅
2:53:16 PMKONNICHIWA東京/Orange Range
3:04:14 PM家後/江蕙
3:08:20 PM我怎麼哭了/八三夭
3:13:08 PM美麗的夜晚/BEAST
3:20:38 PMDrinks For You /Pitbull/Jennifer Lopez
3:23:48 PMThings Things Things/吳卓源
3:32:36 PM再一次/ONE OK ROCK Taka
3:37:51 PM咕嘰咕嘰/孫燕姿
3:42:19 PM Love you anyway/Boyzone
3:49:32 PM童夢/張碧晨
3:54:30 PM Daniel in the Den/Bastille
4:03:56 PM我的心太亂/小剛
4:08:40 PM凡腦/路嘉欣
4:12:38 PMNew York City Boy/Pet Shop Boys
4:19:35 PMTreat You Better/Shawn Mendes
4:22:40 PM翻滾吧/亂彈阿翔
4:31:07 PM別在傷口灑鹽/張惠妹
4:38:52 PMDon't Phunk Around/The Black Eyed Peas
4:47:20 PM伯父/瘦子E.SO
4:50:35 PMIf I Were A Boy/Beyonce
4:54:41 PM愛是神馬/鄭家純(雞排妹)
🐕8/5(三)
2:05:03 PM主打歌/屁孩 Ryan/rgry/蔡佩軒
2:09:01 PMLet's Go /Calvin Harris/Ne-Yo
2:12:44 PMHigh咖/張惠妹
2:18:54 PM情歌手/彭佳慧
2:23:15 PM如果星球不下雨那麼我們也找不到相愛的理由/中 孝介/高橋愛
2:27:21 PM你在ㄍㄧㄥ什麼/Bii畢書盡
2:35:54 PM剪刀石頭布/Ye!!ow/Paper Jim
2:40:24 PM蕭灑小姐/蕭亞軒
2:48:50 PM愛情就這樣/SUPER JUNIOR
2:52:18 PM愛錯/李心潔
3:04:03 PM哎呦喂呀/張清芳
3:08:07 PM想繞遠路回家/乃木板46
3:12:31 PM看上她/黎明
3:19:20 PM小情歌/蘇打綠
3:23:46 PM在宇宙流浪/劉若英
3:27:59 PMTouch My Body/Sistar
3:36:53 PMSay Something/Kylie Minogue
3:41:28 PM兄妹/陳奕迅
3:49:38 PMI Want You/Savage Garden
3:54:20 PMHouse Party 好事派對/家家/OZI
4:04:04 PM浪人情歌/伍佰
4:08:27 PMIn My Place/Coldplay
4:12:10 PM戀愛太危險/PIA吳蓓雅
4:18:30 PM該忘了/郭采潔
4:22:37 PMLove Belt/SHINee-鐘鉉/YouBASE
4:32:51 PM你才是明星/南方之星
4:39:54 PMDeja vu/Crispy脆樂團/熊仔
4:46:57 PM不開心也是一種病/蔡宗倫
4:50:17 PM只要我開心/劉思涵/戴佩妮
4:54:36 PMCandy 蜜糖/Robbie Williams
😅8/4(二)
2:04:18 PM快要喜歡你/溫嵐
2:07:15 PMCome On Get Up/Janet Jackson
2:11:55 PM我跟你卡好/玖壹壹/羅志祥
2:17:41 PM好的情人/嚴爵
2:22:27 PM第二順位/潘瑋柏
2:26:20 PMDon't U Wait No More/Red Velvet
2:33:48 PM明天愛誰/容祖兒
2:38:23 PM笑著哭了/林亭翰
2:42:45 PMStupid Cupid/Mandy Moore
2:49:48 PM感同身受/林宥嘉
2:54:27 PMSIMPLE IS BEST/矢井田瞳
3:04:46 PM答答答/余佩真
3:08:31 PMI Believe/陶吉吉
3:13:04 PM咆哮/EXO
3:19:19 PMHeartbeat Song/Kelly Clarkson
3:22:35 PM不要不要/卓文萱
3:32:57 PMOHIO/Crush
3:37:14 PM祝我幸福/楊乃文
3:41:32 PM愛被二一/旺福
3:48:13 PM輸情歌/J.Sheon
3:51:51 PMDO YOU WANNA GET LUCKY/Daniel Powter
3:55:25 PM不愛最大/弦子
4:03:56 PM鍾愛一生/杜德偉
4:08:39 PM愛你/尹美來
4:12:39 PM陽明山/周杰倫
4:17:42 PMDANGER ZONE/Kenny Loggins
4:21:08 PM我要你愛/美秀集團
4:29:40 PM只是不夠愛/莫文蔚
4:34:33 PMONE LOVE, ONE HEART, ONE/青山黛瑪
4:45:40 PM不過失去了一點點/曾沛慈
4:50:39 PM分手的第五夜/陳零九
4:54:58 PMDrinks For You/Pitbull/Jennifer
🌧️ 8/3(一)
2:04:44 PMCandy Rain/久保田利伸
2:09:10 PM愛情雨/9m88
2:12:06 PM你是唯一/五月天
2:17:56 PM我只在乎你/蕭蕭
2:21:17 PM專屬的唯一/邱鋒澤
2:25:28 PMLove Myself/Hailee Steinfel
2:36:57 PMHow Can I Love You/金俊秀
2:41:11 PM惡作劇/王藍茵
2:45:39 PMBenz Booty/高爾宣
2:51:21 PM靠近/元衛覺醒
2:54:56 PMHow Far I'll Go/Alessia Cara
3:04:03 PM心裡有針/蕭煌奇
3:09:00 PM體面/于文文
3:13:33 PM銀河鐵道999/EXILE
3:22:19 PMRead My Lips/Ciara
3:26:21 PM當我們宅一塊/羅志祥
3:35:35 PM9 Million/KIMBERLEY 陳芳語
3:40:29 PM壞人/方炯鑌
3:50:08 PM今天做什麼/4MINUTE
3:53:31 PM感覺對了/黃鴻升
4:04:03 PM往日情/李玟
4:08:01 PM孤單北半球/歐得洋
4:12:14 PMSomething New/少女時代-太妍
4:17:54 PMTRAP BAG/BCW/玖壹壹-健志
4:21:21 PMI'm A Mess/Bebe Rexha
4:29:54 PM不開心也是一種病/蔡宗倫
4:35:38 PMWhy/平井堅
4:46:04 PM笑忘書/王菲
4:50:34 PM天亮以後說分手/獅子LION
4:55:43 PMWhen It Hurts/Leona Lewis
#歌單
#DJ荳子
#好事自在Latte
#好事989Bestradio
gan fall 在 Nguyễn Thành Facebook 的精選貼文
Đây là chương một của truyện mình đã gửi cho anh Thành để xét duyệt đọc audio. Bạn thử đọc rồi cho nhận xét được chứ?
...
Giới thiệu:
Milton, Pensylvania là một thị trấn yên bình, người dân thân thiện ở khắp mọi nơi và là một nơi đáng sống cho những ai muốn tìm đến cùng gia đình.
Thế nhưng không còn như vậy nữa: Mọi chuyện bắt đầu sau khi một đứa trẻ bị tấn công bởi thú hoang, và đó cũng chính là lúc mà những bí mật đen tối bị phác giác ra từ các cuộc thí nghiệm về một thứ gì đó được gọi là Cổng Lượng Tử.
Nỗi kinh hoàng đang dần xâm chiếm lấy thị trấn, nó bắt đầu lan rộng và kéo theo hàng loạt sự mất tích không thể giải đáp. Dù vậy, người dân lại gần như không hề hay biết. Chỉ có một vài cá nhân nhận ra được nó - cho đến khi quá muộn và trả giá bằng máu, cái chết, xé xác, ăn thịt,...
Một thời gian sau đó, một vài cá nhân đã rời khỏi nơi mà mình sinh ra. Nhưng khi mọi thứ trở nên đen tối một lần nữa. Chúng xuất hiện và gieo rắc cơn ác mộng - đó là lúc mà họ nhân ra rằng bản thân cần phải quay trở lại để tiêu diệt nó một lần và mãi mãi.
PHẦN 1: KHỞI ĐẦU KINH HOÀNG
“Câu truyện bắt đầu!
Tiếng lộp bộp của cơn mưa
Chạy nhảy và nô đùa
Âm thanh rền vang
Những mảnh ghép
Vị đắng đầu lưỡi và hương vị ngọt dịu
Họ sợ hãi, bị ám ảnh bởi những thứ siêu thực, điên cuồng và sẵn sàng biến mất như một dịch bệnh chết người...”
- Kit -
CHƯƠNG MỘT: CƠN MƯA LỚN (2013)
1
Những con quái vật bám đuôi. Một thế giới đáng sợ. Tại một thời điểm sau này, khi mà cơn ác mộng dần quay trở lại thì chắc chắn những đứa trẻ đã lớn sẽ phải nhận ra mình cần tiêu diệt nó đến tận gốc rễ. Như đã nói, với một vài cá nhân có thể làm những công việc lớn lao khi đã trưởng thành, thế nhưng nỗi ám ảnh đó vẫn không dừng lại cho đến khi nó kết thúc.
Âm u!
Bầu trời đã bắt đầu rơi xuống những giọt đầu tiên của cơn mưa mùa hè tháng 7, khiến cho nó trở nên nhập nhoạng và mù mờ nhanh hơn dù mới bắt đầu trở tối. Như một sự báo hiệu rằng sẽ không thể thấy một đường nứt ánh sáng mặt trời nào, dù cho những đám mây nặng hạt kia có dừng cơn mưa lại đi chăng nữa. Thông thường vào những lúc thế này, sẽ chẳng có bất cứ một mùa mưa nào kéo dài quá một tuần. Thế nhưng đây chỉ là sai lầm trong sự phán đoán được định hướng sẵn từ kênh TWC[1]. Cơn mưa này mang dáng vẻ của một sự kỳ dị lạ thường mà bất kể ai trong thị trấn Milton cũng dần nhận ra một điều: Cơn mưa này sẽ không kết thúc sớm. Và khi thời tiết dần trở nên tệ hơn thì mái hiên bên ngoài của những ngôi nhà được dựng lên để tránh bị tạt vào trong.
Gần như mọi người dân ở Milton đều ghét mưa. Thật khó khăn để di chuyển trong khi họ cần phải đi đâu đó thật sự: Những thứ đồ linh tinh chất đống bên trong nhà kho cần được đem quăng ra ngoài bãi rác, hay bán cho những thợ điện thu mua đồ cũ. Mà thợ điện ở thị trấn này thì chỉ có một mà thôi - ông Bill Wastone trên đường Miner. Với một ngôi nhà mà ngoài sân toàn là những món đồ điện tử, thật chẳng khó khăn để quyết định bán cho gã đàn ông cuồng thiết bị diện tử bị hỏng. Tuy nhiên, không chỉ việc phải đi thanh lý hết những món đồ cũ mà có người còn chợt nhớ ra trong tủ lạnh chẳng còn gì cả - đúng nghĩa đen. Tủ lạnh thật sự gần như trống không và đang chứa những thứ như hộp sữa chua ăn dở, hoặc một hộp mì Sir Long Tang của hãng NONGSHIM[2] đã khui từ trước, trông chẳng khác nào đã bị ôi thiu. Họ thật sự cần đi đến cửa hàng tiện lợi và mua một vài thứ gì đó. Khẳng định là thế.
Trái với tâm trạng ủ dột của người lớn trong lúc đang ngồi xem ti vi ở trong nhà, bật đài Summer TV Season[3]lên để xem bộ Royal Pains[4] hoặc The Good Doctor[5]và theo dõi cuộc sống của chàng bác sĩ Shaun Murphy cùng với công việc bác sĩ của anh thì những đứa trẻ ngoài con phố đang chạy dưới cơn mưa tầm tã, mặc những cái áo mưa khác màu nhau. Chúng không sợ sấm chớp đột ngột đánh ngang tai, mà thật ra còn thấy làm thích thú với nó. Lũ trẻ này thích cơn mưa mùa hè, trông có vẻ, thật sự cho đến khi bất cứ một ai trong số cả ba đứa bọn chúng đột nhiên hắt xì hơi một cái thì chúng mới chịu quay trở vô nhà. Shaunidy “Shaun” Goodweather đứng gần một cái hòm thư, nhìn về phía đứa bạn Kevin Shermann và cô bạn Emma Riverborn đang chạy tới ở phía xa.
Dòng nước bên dưới khe rãnh giữa đường vỉa hè và đường lớn tạo thành, chúng chảy róc rách như thể một cơn lũ cỡ nhỏ đang cuốn bay những lá cây, rác rến xuống mấy cái ống cống thông ra biển - mà ai biết được thậm chí còn có cả xác động vật chết nữa. Xoáy nước cuộn tròn, cuốn xuống cống thoát nước, nó đang trở nên lớn hơn tỉ lệ thuận với cơn mưa và trông có vẻ khá vui nhộn. Ở đâu đó, mùi hôi thối, tanh tưởi của xác động vật bốc lên - giả thuyết đã đúng - và có cả mùi phân.
Dưới những mái nhà là âm thanh rơi lộp bộp ấm cúng, pha lẫn đâu đó có mùi phân chim đang chậm rãi trôi xuống máng xối. Mùi hôi thối của rác vẫn còn - vừa mới đây, một cuộc tổng vệ sinh toàn bộ Milton đã được tiến hành với tiêu chí về một cái gì đó gọi là sạch-triệt-để. Có lẽ lý do cho việc này là những thứ mùi hôi thối từ ống cống, rác ven đường làm mất thẩm mỹ khu phố đến nỗi mọi người không thể làm ngơ được nữa và cần được dọn sạch. Nếu đã như vậy mà còn chịu nổi, thật chẳng ra làm sao nếu để người ngoài biết được thị trấn lại bẩn thỉu đến thế. Mất từ sáng tới trưa nắng gắt, họ đã hoàn thành được tiêu chí đặt ra và chỉ tiêu đó chỉ bằng nửa phần so với độ bẩn thỉu của toàn bộ thị trấn, do đó người dân quyết định để phần còn lại cho cơn mưa hàng năm giải quyết. Có thể có những kẻ lười biếng như gã Frank Riverborn hay lũ côn đồ mang tên The Scar trong thị trấn ra vẻ vô tâm, nhưng chỉ là một phần tử nhỏ của Milton mà thôi. Đôi lúc lũ trẻ cũng dùng lũ bọn chúng ra để tạo trò đùa. Mà trò đùa gì thì cũng biết rồi đấy. Nó liên quan đến cái tên nực cười của nhóm côn đồ - The Scar - là Vết Sẹo. Tôi sẽ không cần hỏi gì thêm và thốt lên rằng Cái tên ngầu thật nhỉ? Nhưng cuối cùng sự thật là chỉ có hai thằng: Thủ lĩnh Gus Holloway với thằng bạn chơi thân trong băng, Newer Goodguy, mới đang mang sự vinh hạnh được in hai dấu sẹo thật sự - thằng thủ lĩnh nằm ở bên má trái còn Newer thì ở bàn tay phải. Lũ thành viên còn lại như Willy Bandson, Johar Tophill, Joseph Northber thì lại chẳng có vết nào. À nhầm, nếu bạn có mắt thì vẫn thấy ba thằng còn lại sẽ có vài vết - ý là nhiều hơn cả hai thằng đứng đầu chỉ có một. Nhưng tôi cũng xin nói với một lời thô lỗ rằng Bạn có mắt mà như mù nếu nghĩ rằng đống hình xăm nghệ thuật đó là sẹo thật. Khốn nạn ghê đấy! Trông chúng ngầu và y như thật. Nhưng cái ngầu đó có lẽ chỉ do chúng tự huyễn ra với chút gì đó được gọi là ngu vãi cứt ra! Hoặc chúng tự rạch một đường ở đâu đó rồi khoe mẽ rằng đây là chiến tích sau một trận ẩu đả thì có lẽ còn đáng tin hơn. Và không may, những vết “sẹo” đó lại chính là trò cười cho lũ trẻ trong thị trấn. Điều đáng nói nhất ở đây là: Hi vọng những cửa hàng xăm mà mấy thằng đó đến thật sự an toàn trước những căn bệnh lây qua đường máu kinh khủng như AIDS. Nếu như vậy thì có lẽ không cần xăm nữa, chuyển sang dùng dao cùng với sự dũng cảm để rạch thật một đường, hoặc là mua mấy bịch bánh trẻ em nào đó có hình xăm mẫu đi kèm, dễ bay màu và khá sạch sẽ sau khi xoá bằng nước và xà phòng xem ra còn có lý hơn.
Shaunidy “Shaun” Goodweather. Mười một tuổi. Cùng tuổi với hai đứa bạn đang rẽ theo hướng vỉa hè trên con đường Karchurb sang đường Mobidyck - ngược đường với nhà của August Martinez - lũ trẻ cùng nhau chơi trò đá nước tung toé lên, làm áo mưa của chúng dính bùn đất rất nhiều. Thật may mắn, những chiếc áo mưa đó như là đồ bảo vệ cho mấy cái áo bên trong không trở thành nguyên nhân để gia đình chúng phải mắng một trận.
Khi vừa chạy ngang qua một gốc cây thì tia sét tiếp theo cũng đã giáng xuống và tạo thành một vết rạch trên bầu trời tựa như cánh cổng để đến với thế giới khác. Khoảnh khắc trở nên thu hút hơn, Shaun nhận thấy có một cái gì đó kỳ lạ đến nỗi cậu bé phải nhìn lên bầu trời. Không biết đã bỏ rơi lũ bạn dưới này bao lâu, chỉ biết rằng khi Shaun đang đứng như tượng đồng, ngước nhìn lên bầu trời để cho nước mưa rơi lốp bốp vào mặt thì hai đứa trẻ còn lại đã mò tới bên cạnh và...
“Bùmmm!”
“AAA!”
Kevin Shermann và Emma Riverborn - với cái kính tròn của cô bé suýt rơi - cười lớn khi thấy bộ dạng của Shaun giật mình và ngã xuống, làm vũng nước từ đâu trùng hợp nằm ngay chỗ mông Shaun đáp văng nước lên tung toé. Có lẽ, Kev và Emma vui vì nhìn tình cảnh của Shaun cũng như việc chúng chỉ bị thiệt hại một xíu khi bùn đất dính lên đế giày cao su. Đứa trẻ bị hù doạ và rơi xuống vũng nước không có vẻ gì là tức giận, gương mặt nhăn nhó đó của Shaun chỉ là đang giả vờ mà thôi. Cuối cùng cậu cũng nhịn không được nữa mà cười lớn như hai người kia. Dưới cơn mưa lớn rơi xuống thị trấn Milton, lũ trẻ đang có một trận cười sáng khoái. Có thể nói, cảnh tượng này cho ta thấy được sự thân thiết và hồn nhiên của nhóm “Pika Pika” được thành lập sau khi chúng xem bộ phim hoạt hình Pokemon. Một cái tên rất ư là ngại ngùng, có phần xấu hổ đối với Emma vì cô bé không thích làm nổi bật mình một cách ngu ngốc so với Katie Panchorth hay đám bạn của cô ta. Thật là lố bịch khi chỉ mới học lớp sáu thì đã tô son, trét phấn đầy trên mặt như thế. Đã vậy nhà trường lại chẳng có một lệnh cấm nào về việc đó cả. Thật tự do và trông khá phóng túng như một con đĩ tại các quán hộp đêm ở bang Nevada[6]. Đã vậy, Katie và cả nhóm của con nhỏ còn mang bản tính côn đồ ngu ngốc.
Shaunidy Goodweather - một đứa trẻ mà hai đứa bạn còn lại ca ngợi và thích thú với cái được gọi là “sức mạnh siêu nhiên” không biết điều gì chuẩn bị xảy đến với cậu và những người xung quanh. Thật sự khó khăn khi phải nói rằng rất phũ phàng, anh trai của Shaun chắc chắn sẽ rất ân hận. Một người anh ruột có tên Nolan Goodweather được biết đến với những từ ngữ chửi rủa, thô tục - mà không có bất cứ một giáo viên nào hay những người lớn có học thức thật sự dám nói trước mặt - như Thằng bóng hay Thằng đồng tính bệnh hoạn dù rằng, có lẽ anh ấy không phải là một đồng tính. Thế nhưng cái danh đó luôn đeo bám anh của Shaun bất kể việc anh ấy có cố gắng như thế nào. Đã vậy thì không quan tâm là chính xác nhất, mặc kệ những lời nói độc mồm từ lũ ngu ngốc não lợn ấy. Nolan là một người thông minh, đẹp trai và có một tính cách kinh khủng nhất mà ba đứa trẻ này biết được. Và sẽ không may nếu thật sự chúng chưa bao giờ biết Nolan là ai. Là anh của Shaun. Đúng rồi đấy. Một người anh trai tốt nhất mà Shaun tưởng chừng như mơ ước đã trở thành hiện thực và may mắn lắm mới có được. Anh ấy luôn được thầy cô trong trường yêu quý với những khả năng tuyệt vời của mình trong gần như tất cả môn học. Gần như, là vậy đấy, Nolan là một đứa trẻ từ khi được sinh ra thì đã mắc một căn bệnh liên quan đến hô hấp - hen suyễn.Thật ra không quá tồi tệ so với y học hiện thời. Chỉ là đối với Nolan, hen suyễn như một bức tường ngăn cách với những người bạn cùng lứa khác ở trong trường. Và có lẽ nếu không có August Martinez thì anh của Shaun đã tự sát từ đời kiếp nào vì những trò trêu chọc quá đáng mất rồi. Cả hai người đều là bạn từ nhỏ, vậy nên August luôn thân thiết với Nolan và có phần quan tâm thái quá đến nỗi nhiều lúc Shaun phải tự hỏi rằng August có thật sự là trai thẳng hay là đồng tínhvà đang có tình cảm đặc biệt với anh trai mình. Ừ thì việc đó thật sự không phải là quá đáng, thậm chí Shaun còn không lo lắng gì khi đồng ý họ đến với nhau. Miễn là anh cậu hạnh phúc thôi. Thế nhưng, dù Nolan có đôi mắt màu xanh dương rất đẹp, răng khểnh và có làn da trắng phau cùng sức khoẻ yếu đuối của mình, dường như Nolan không phải là một người đồng tính. Shaun đôi lúc cười thầm và kể cho đám bạn nghe về chuyện đó để rồi nhận lại những nét biểu cảm như Kev, cười như dại rồi phỏng đoán chính xác giống Shaun từng nghĩ; nhưng Emma thì lại trông có vẻ như không thể tin được vào tai của mình.
2
Nolan Goodweather. Mười sáu tuổi. Đang bị nhấn chìm bởi một cơn bão bài tập nằm trên mặt giấy của cậu. Không phải vì cậu không làm được, mà bởi chính do có quá nhiều. Về chất lượng khó và bài ít thì có thể làm xong nhanh, nhưng về số lượng nhiều - đã đến ngưỡng quá tải - thì chắc điều ngược lại có thể sẽ xảy ra. Nhưng cũng may mắn một phần nào đó khi người giúp đỡ cậu vừa tới. Không ngạc nhiên cho lắm, nhà của gia đình Martinez thật ra chỉ cách nhà gia đình Goodweather một ngã rẽ ở cuối đường - Lumer sang Karchurb - mà thôi. Một tiếng chuông vang lên tính tong cho thấy có người đang đứng trước hiên nhà chờ đợi. Không sai, đó là August, cậu ta cao hơn Nolan gần nửa cái đầu. Ngay khi nhìn thấy cửa mở, August nở một nụ cười, ôm chầm lấy Nolan.
“Này, nhớ mình hả?” August hỏi, thả lỏng ra nhưng vẫn vịn đôi vai nhỏ nhắn của Nolan.
“Làm trò chết tiệt gì vậy? Đây là nhà mình đấy.” Nolan nhăn mặt, cảm thấy khó chịu với nét cư xử của bạn mình có đôi chút thái quá.
“Thôi nào, mình nhớ cậu tới phát điên.”
“Mệt mỏi!” Nolan thở dài, “Vào nhà lẹ đi, mưa tạt vào ướt nhẹp rồi kìa.”
August gật đầu rồi bước qua cửa, sau đó Nolan nhanh chóng đóng cửa lại trước khi âm thanh mẹ cậu phát ra, vang vọng từ phía phòng khách.
Không có động tĩnh - Vẫn chỉ là bài nhạc Goodbye And I Love You[7] của Karen Carpenter mà bà thường nghe trong đĩa nhạc Horizon cũ, bằng số tuổi của chiếc máy giặt trong căn hầm chứa đồ dưới nhà không thể sử dụng được nữa. Nếu không có tiếng mưa rơi lộp bộp, có lẽ âm thanh từ bài nhạc đang phát ra sẽ hay hơn nhiều. Và cũng vì điều đó mà bà Olive Goodweather luôn ghét mưa. Nó hiển nhiên ảnh hưởng tới niềm hạnh phúc dành cho âm nhạc của bà giảm đi rất nhiều. Ngoài tài năng nghe và cảm thụ những bài nhạc có lời để hát, bà còn đam mê nhạc không lời - mà chủ yếu là đam mê trong việc độc tấu piano. Vừa nhắc tới, bà Olive đã ngồi lên ghế, trước mặt là nhạc cụ piano. Bà gõ những phím âm như là khúc dạo đầu của một bài nhạc nào đó. Và tiếng hát của Karen Carpenter đã dừng lại - có lẽ ti vi đã tắt. Tiếp sau đó, âm thanh từ cây đàn piano được cất lên chậm rãi bài nhạc Fül Elise huyền thoại của Beethoven được mẹ cậu chọn làm một trong những bài yêu thích của bà, được giữa chừng thì âm thanh đổ vỡ cất lên từ dưới tầng hầm. Nốt nhịp sai vô ý, thể hiện sự giận dữ của bà Olive khi bị dừng lại việc yêu thích trong danh sách công việc mà bà định sẵn trong một ngày. Rõ ràng và hiển nhiên khi Nolan nuốt nước bọt, mặt tái xanh.
Mẹ của Shaun và Nolan luôn như thế, bà rất dễ kích động nhưng cũng dễ tự kiềm chế được cảm xúc bất chợt của bản thân mình. Giọng nói bà có vẻ giận dữ, nhưng may thay nó như một quả bong bóng bị kéo căng, chưa vỡ nát ra. Thậm chí, có thể còn đang dịu lại, bà Olive đã giữ được sự dịu dàng của một người mẹ thành công khi bà xuất hiện ở phía cửa phòng khách.
Bà ngó ra phía cửa chính, trong phút chốc có thể tưởng chừng đó là một Tanya Donelly[8] với nét đẹp sắc sảo và đôi lông mi cong dài, không cần phải qua những lớp phấn của việc trang điểm. Tất cả bạn bè của Olive đều khen bà như thế - một Tanya Donelly. Nét đẹp thuần tuý của người phụ nữ ở độ tuổi đã qua bốn mươi và sinh ra hai đứa con, một đứa mười một và một đứa mười sáu tuổi. Nhìn thấy hai đứa trẻ đang đứng ở cửa chính, bà tặc lưỡi và biết ai đã gây nên tiếng động đó. Olive bước về phía nhà bếp. Một khoảng lặng nhỏ trước khi bà nói lớn trong lúc ngó xuống tầng hầm. “Shaun! con với hai đứa bạn mà làm ồn nữa thì mẹ cấm túc luôn nguyên buổi chủ nhật ngày mai đấy.”
“Dạ vâng thưa mẹ!” Tiếng Shaun hét từ dưới tầng hầm vọng lên.
Bà rời khỏi nhà bếp, tặc lưỡi và nhăn mặt khi vẫn nhìn thấy Nolan với August ở phía cửa. Olive nói, “Này Nolan, sau con không mời bạn vào nhà? Coi kìa, nhớ lau cho sạch chân đấy August, đừng làm bẩn nhà của cô.”
“Vâng thưa cô Goodweather.” August nói kèm một nụ cười.
Bà Olive quay vào trong phòng khách, sau đó là âm thanh của tiếng kéo ghế. Tiếp theo, bản Rondo Alla Turca[9] được đánh lên nghe rất vui tai. Bây giờ có thể tin rằng bản nhạc này được đánh trong những ngày mưa... À không, phải nói là đa số những bản nhạc kiểu thế này không nên đánh vì tiếng mưa khiến chúng trở nên thật tệ hại. Dù là vậy, Olive Goodweather vẫn không có dấu hiệu dừng đi việc chơi nhạc.
Trước khi lấy Finmort Goodweather, bà Olive thường chơi nhạc trong một nhà hát ở thành phố New York, và tất nhiên là đẹp hơn bây giờ. Tôi chắc rằng nếu bạn không phải là một người đồng tính nam - cả trường hợp là một đồng tính nữ - thì bạn sẽ không thể kìm lòng được. Một người phụ nữ tuyệt vời được hàng tá đàn ông giàu có, đẹp trai và rất phong độ theo đuổi bởi vì phong thái kiều nữ. Sự mạnh mẽ có trong Olive thường được thấy ở người mẹ của bà - Linn. Một người phụ nữ mà bà luôn ngưỡng mộ và theo đuổi để trở nên giống như thần tượng. Đứa con gái thần tượng mẹ của mình. Bà Linn Ocerlot rất giỏi trong việc hát Opera, thế nhưng tuổi đời của bà ấy không cho phép bà trở nên nổi tiếng hơn nữa, cũng như căn bệnh ung thư cổ tử cung quái ác đã cướp đi sinh mạng bà. Olive đã khóc rất nhiều tại tang lễ trong khi mẹ của mình nằm trong quan tài và bị chôn xuống đất, cái lúc mà bà chỉ mới đặt những dấu chân đầu tiên vào con đường đại học sân khấu ở trường Hartford tại trung tâm Connecticut. Thế nhưng dù cho người mẹ tài năng Linn đã mất, Olive cũng đã có thể vào được Hartford, một ngôi trường mà trước đó người mẹ của bà đã theo học. Bước trên ngưỡng cửa của sự thành công có sẵn cũng như danh tiếng từ thời mẹ mình để lại, Olive không bao lâu sau vụt sáng để trở thành một người phụ nữ cực kỳ thành công tại lĩnh vực nhạc sĩ biểu diễn bằng piano. Cứ mỗi khi chạm vào mặt đàn, người phụ nữ này lại nhớ tới khung cảnh lần đầu tiên được nhìn thấy mẹ của mình đi diễn và cất lên tiếng hát. Thật không may, Olive Goodweather sẽ không bao giờ bằng Linn Ocerlot được vì chính căn bệnh mà bản thân đã truyền cho đứa con trai bé bỏng Nolan - bà bị hen suyễn lẫn viêm amidan. Cốt yếu của nguyên nhân mà bà không thể hát là do viêm amidan. Thất vọng! Olive rất thất vọng vì mình sẽ không thể so sánh với giọng hát của bà Linn bằng cái niềm kiêu hãnh trước đó - “Con sẽ vượt qua mẹ!” - mà bà đã nói với chính người mẹ của mình. Thế nhưng, việc đánh đàn piano có lẽ khá khẩm hơn khi nhiều người nhận xét Olive giỏi hơn Linn về khoản này. Đó là một sự bù đắp. Và sau đó, dù cho có từ chối bao nhiêu là những lời tán dương có cánh kèm việc mua quà tặng chúc mừng trên ngàn đô như một lời thỉnh cầu từ những danh nhân giàu có, thế nhưng người lọt vào mắt xanh của Olive Ocerlot lại là Finmort Goodweather - một người đàn ông làm cảnh sát trưởng địa phương đang trong dịp đi chơi cùng đồng nghiệp vào tháng 12, năm 1989. Không phải vì ông đẹp trai. Không phải vì ông giàu có. Không phải vì ông có một chức cao vọng trọng hay nắm quyền làm giám đốc ở một công ty tư nhân nào đó. Bởi vì ông là ông. Một người đàn ông dễ dàng ngại ngùng trước bất cứ phụ nữ nào. Chú mèo Church hiện bà đang nuôi cũng chính do người đàn ông đó cứu vì suýt nữa nó đã bị một chiếc xe tải cán qua, trong lúc đuổi một con chuột trên đường. Thật tuyệt vời, gương mặt lại ưa nhìn lẫn sự dũng cảm trong những lúc cần thiết. Finmort Goodweather chính thức - vô tình - cưa đổ Olive Ocerlot vào năm 1990, vị cảnh sát đã có một người vợ tri kỷ nhất trên đời. Và rồi không lâu sau đám cưới được tổ chức vào ngày 26, tháng 10, năm 1994 tại nhà thờ St. Patrick nằm ở phía đông Đại Lộ Thứ Năm, giữa đường 51 và 52 tại trung tâm thành phố Manhattan, New York. Hai năm sau đó, họ nhận được tin là Olive mang thai và cả hai đã có được đứa con đầu lòng - Nolan Goodweather - vào năm 1997, cũng như việc suýt nữa đã đánh mất thằng bé vì từ khi sinh ra thì sức khoẻ của Nolan rất yếu, lại còn bị di truyền bệnh hen suyễn từ mẹ của mình. Do đó thằng bé đã phải sống trong lồng kính từ nhỏ cho tới một tháng tuổi. Và rồi thật may mắn làm sao ở lần mang thai tiếp theo vào năm 2002, đứa con thứ hai của họ, Shaun không bị mắc bệnh hen suyễn. Một sinh linh được chào đời trong sự vui mừng của cha mẹ với sức khoẻ cực kỳ tốt, cũng như không cần tốn một khoản phí từ việc sống trong lồng kính như Nolan. Olive quyết định rời khỏi con đường nghệ thuật khi qua tuổi thứ ba mươi hai, sau khi sinh Shaun, hiện tại bà đã bốn mươi ba tuổi. Bà không hối hận hay tiếc nuối về chuyện đó. Nolan, dù cho sức khoẻ yếu nhưng lại được thừa hưởng tài năng nghệ thuật từ mẹ của mình. Chính thằng bé sẽ giúp bà thực hiện ước mơ dang dở - Và Nolan Goodweather cũng rất yêu quý mẹ lẫn việc cậu rất thích ngành nghệ thuật sân khấu.
Âm thanh bài Rondo Alla Turca của Mozart đã dừng lại, sau đó là Summer Kisses Winter Tears[10]được cất lên một cách cuốn hút người nghe.
“Mẹ cậu đánh đàn hay nhỉ.” Bên trong phòng của Nolan. August nói trong khi chân đánh nhịp, tay thì đang quay cây bút bi, miệng huýt sáo.
“Đừng để tiếng huýt sáo của cậu đến tai mẹ mình. Bà sẽ không bao giờ, không bao giờ cho cậu đến đây chơi nữa.” Nolan cảnh báo, lấy cục tẩy bôi đi phần màu chì trên giấy mà cậu đã làm sai. Trong lúc đó vẫn nghe âm thanh huýt sáo từ miệng August. Tuy là doạ như thế nhưng có vẻ August bắt nhịp của bài nhạc rất tốt.
“Sợ quá nhỉ.” August ra vẻ chế giễu rồi cười. “Mình sẽ không được gặp cậu?”
“Chắc chắn là thế.” Nolan quả quyết.
“Thật vậy ư?”
“Thật!” Giọng của Nolan bắt đầu nặng nề, trông như nếu hỏi nhây lần nữa thì August sẽ bị một tiếng quát vào mặt. “Lo mà làm bài tập tiếp mình đi đồ ngốc.”
“Ai ngốc chứ?” August thở dài, “Nhìn xem, cậu ghi sai đề rồi kìa.”
Nolan nhìn theo ngón tay August. cậu mở to mắt ngạc nhiên, đúng thật là đã ghi nhầm nên cuốn sách giải sẵn bài tập bên cạnh dùng để tham khảo lại khác với kết quả được làm.
“Ối trời đất.” Nolan thốt lên.
August cười, một nụ cười khiến cho Nolan quắc mắt giận dữ dù đang xấu hổ. Thật sự bây giờ cái đứa yếu xìu, da trắng ấy rất muốn đấm cho cậu bạn vừa giỏi thể thao, vừa cơ bắp kia một trận. Thế nhưng cậu sẽ chịu lỗ vì đau nếu đấm mạnh nên thôi.
“Chết tiệt August!” Nolan chửi, “Gương mặt lúc cười của cậu đểu như mặt của lũ hề ấy. Và quả rắm thì lại chẳng khác nào tiếng toe toe từ cái kèn của chúng.”
“Nếu Nolan đã nói thế thì nó chắc là vậy.” August cười tươi hơn nữa. “Mình là một thằng hề. Nhưng làm gì tiếng rắm của mình lại giống như thế được?”
Nolan cười nửa miệng đầy gian xảo. “Lúc cậu đánh rắm thì cậu làm gì thức để nghe nó? Và mỗi lần cậu ngủ lại bên nhà mình thì y như rằng mình sẽ phải chịu đựng cái tiếng đó.”
August câm miệng, thật sự bản thân cậu có làm việc xấu hổ như thế không thì cậu không chắc cho lắm. Nhưng bây giờ trong người cậu bỗng nổi lên ham muốn với Nolan.
Nghĩ xong, August nắm lấy cổ tay ốm nhom của Nolan, không cho bạn mình làm bài.
“Làm gì đấy?” Nolan liếc nhìn.
“Thì...” August đứng dậy, thừa cơ hội nắm luôn cổ tay còn lại. “Muốn cậu xin lỗi vì gọi mình là hề!” Nói ra ý định thật sự. Cậu ghé mặt mình tới gương mặt của Nolan thật gần khiến cậu ta muốn thoát ra nên vùng vẩy.
“Buông ra coi đồ khốn!” Nolan lùi lại, tựa vào lưng ghế.
August im lặng, tiếp tục đưa gương mặt của mình tới khiến Nolan hồi hộp tránh né, vừa thầm chửi. Chết tiệt!
Và rồi sau đó, August ngửi nhẹ mái tóc đen của Nolan rồi nói, “Mùi tóc cậu như cà phê sữa vậy. Và mình thì thích cà phê sữa.”
“Kinh tởm!” Nolan trợn mắt nhìn.
August buông ra. “Khen mình hả?”
“Khen cái cứt!” Nolan cầm viết lên. “Cút sang chỗ khác!”
Thế nhưng August vẫn ngồi bên cạnh Nolan, và người vừa đuổi bạn của mình không nói gì thêm nữa.
Họ tiếp tục làm bài tập, một lúc sau thì cửa phòng mở ra. Không ai khác mở cửa phòng của Nolan mà không xin phép ngoài thằng em Shaun cả - đến cha lẫn mẹ của cậu vẫn cần phải gõ cửa vì đây là phép lịch sự. Đối với Shaun, cậu nhóc không thích việc lịch sự quá mức đấy. Thằng bé đấy cùng với hai đứa bạn bước vào.
“Anh ơi, giúp em xíu được chứ?”
Nolan nhướn lông mày, nhăn mặt. “Có chuyện gì đây? Anh cần chút không gian yên tĩnh để làm bài tập.”
“Thì...” Shaun lưỡng lự với gương mặt của anh trai mình. Tuy vậy, cậu và hai người bạn đã quyết định chuyện đó rồi. Nếu giờ chỉ vì cậu mà hai người còn lại không được đi chơi, Shaun sẽ trở thành một tấm bia tiếp nhận những lời phàn nàn. Cậu không muốn như thế, thật sự Shaun không thích chuyện đó một xíu nào.
“Tối nay giúp em làm bài tập được chứ?” Shaun hỏi.
“Không được!” Nolan phản đối lập tức. “Bài tập của em thì tự em làm. Anh đây cũng bận đâu kém gì.”
“Nhưng em đọc mà chẳng hiểu gì hết.”
“Tại do em ngốc quá.” Nolan giễu cợt.
“Vậy đám bạn của em cũng ngốc lắm ư?” Shaun bĩu môi, câu nói khiến Nolan nhăn mặt nhìn đứa em.
“Này!” Ánh mắt của Nolan trở nên giận dữ, quắc mắt với hai đứa đứng gần cửa rồi nhìn Shaun. “đang giỡn chơi với anh hả? Tự làm bài tập của mình đi! Mà không phải, em muốn xin được đi chơi đúng chứ?” Nolan không cần suy nghĩ cũng đoán ra được vì cậu là anh của Shaun.
Đúng là thế, Shaun nhướn chân mày lên, không ngạc nhiên gì mà trông có vẻ chỉ đợi như thế. Bản thân cậu biết rằng Nolan rất thông minh, chỉ một xíu như vậy mà đã nhận ra ý định thật sự của cậu.
“Sao anh biết?” Shaun cố diễn hết vỡ tuồng.
“Thì còn sao nữa với đứa như mày. Thằng lỏi. Lúc nào cũng thích đi chơi mà chẳng chịu học gì cả.” Nolan trách móc.
“Nhưng học chán lắm.”
Anh trai của Shaun thở dài, August chen vào nói, “Được rồi, để anh giúp mấy đứa.”
Shaun vui mừng hẳn lên nhưng Nolan thì đen cả mặt và trông như bị phản bội.
“Anh August là nhất luôn đấy!” Shaun khen hết lời, rồi nhìn đểu Nolan. “Đâu như ai kia keo kiệt chứ?”
Nolan suýt nữa cầm cuốn sách lên để quăng vào đứa em. Cậu im lặng, tiếp tục làm bài tập và giả vờ không nghe được bất cứ câu nói nào từ thằng em Shaun của mình. Hai anh em nhà Goodweather lúc nào cũng thế. Tính cách cả hai để trái ngược nhau một trời một vực nên người này luôn ghét người kia. Nolan thì có tính cách hơi hướng nội, dễ cáu gắt và rất nghiêm túc trong mọi việc; còn Shaun thì thích đùa giỡn và rất ghét những nguyên tắc được đặt ra. Lúc trước, thằng bé đã từng xem Aladdin and the Magic Lamp[11]và có một điều ước không thể nào trẻ con hơn, rồi được Nolan cho là ngu ngốc vì nó ước là trên đời này sẽ không có luật lệ hay bị bắt ép làm những việc mình không thích. Như thế thì tỷ lệ tội phạm cũng như các cuộc xả súng bất hợp pháp ở thành phố sẽ tăng cao. Theo đó là hàng tá chuyện trên thế giới như chiến tranh thế giới thứ ba có lẽ sẽ nổ ra bất cứ lúc nào hay người da màu sẽ nhanh chóng trở lại thời kỳ tăm tối của nạn phân biệt chủng tộc hồi trước. Và Max Ravender, một người bạn của cậu thuộc gốc của người Do Thái. Mang dòng máu Do Thái và cũng dễ dàng cảm thấy bản thân trở nên tiêu cực như người Do Thái hồi khoảng những thập niên dưới năm 2000 - thậm chí hiện tại vẫn vậy. Cái lúc mà những người mang dòng máu đó bị coi như là thứ cặn bã và là trung tâm của những câu xúc phạm, chửi rủa lẫn hành hung giữa chốn đông người hay ở trường.
“Mấy đứa đi chơi đi. À quên nữa, trước khi đi nhớ lấy dùm anh một cốc nước lạnh.” August nói.
“Có người cần hạ hoả rồi kìa. Đúng không nhỉ? Anh... trai... ngốc!” Không đợi Nolan quay lại mắng cho một cái, Shaun nhanh nhảu cùng đám bạn chạy khỏi phòng trước khi hứng chịu cơn giận dữ.
Không khí của căn phòng bỗng chốc nặng nề, chỉ còn lại tiếng của cơn mưa bên ngoài đang vang lên những âm thanh lộp bộp trên mái nhà. Nolan giận dỗi cậu. August nhận thấy rất rõ ràng chuyện đó. Goodweather nãy giờ cứ cắm mặt vào việc làm bài tập và đã làm xong một nửa. Chắc chắn đống bài tập toán này sẽ được hoàn thành rất sớm chứ không như dự kiến mà Nolan đã nói cho cậu nghe. Tuy nhiên August không chú ý đến việc đó, gương mặt và biểu hiện của Nolan lúc này mới là thứ khiến cậu quan sát chăm chú như bị ếm bùa.
“Nolan.” August nói.
Không lên tiếng.
“Nolan.” Giọng của August nũng nịu hơn cả lúc cậu xin mẹ mình bất cứ việc gì.
“Này Nolan, chỉ mình bài này đi.”
Nolan liếc nhẹ qua một cái trong cuốn tập của August, sau đó lạnh lùng mà quăng cho cậu ta cuốn sách có lời giải dùng để tham khảo. August nhăn mặt vì bản thân không cần cuốn sách đó, cậu cần Nolan quay sang nhìn mình.
Cánh cửa phòng mở ra, Shaun bước vào cùng với ly nước ấm, “Của anh đây August.” sau đó đặt ly nước xuống góc bàn học. Cậu bé nhìn August rồi tới anh trai Nolan một cái, lắc đầu, đi ra ngoài cửa.
“Uống miếng nước đi.” August cầm ly nước nóng lên, rồi đưa cho Nolan. Và tuyệt nhiên cậu ấy không quan tâm tới ly nước, sau đó liền đứng dậy và bước tới cạnh cửa sổ, đối diện với mặt đường Karchurb bên ngoài. Đôi mắt thẫn thờ nhìn xuống dưới mặt đường khu dân cư. Một lúc sau có ba đứa trẻ mặc áo mưa cùng với đôi giày đi mưa chạy khỏi nhà của gia đình Goodweather và hướng về phía đường Mobidyck.
“Cậu lo cho Shaun à?” August đã nhận ra qua cử chỉ và ánh mắt của người bạn.
Nolan gật đầu chậm rãi, sau đó tránh xa cửa sổ, đi đến và ngồi xuống giường. Cậu có nhiều chuyện muốn nói trong lòng. Thật sự rất nhiều. Có thể nói rằng đa số trong đấy đang dành cho đứa em vừa mới chạy đi chơi của cậu.
Ngôi nhà của Goodweather nằm trên đường Karchurb với những dàn bụi cây bao quanh, phía sau lưng là một cái sân với bể bơi cách cửa kéo từ nhà bếp đi ra không quá bảy bước chân. Ở trước nhà, phía bên trái có một cây Sồi đang treo lủng lẳng lốp xe bằng sợi dây thừng để làm xích đu cùng với đó là máng xối phía bên dưới đang đổ xuống hàng tấn nước mỗi vài phút. Bên trong phòng của cửa sổ tầng một đầy những giọt nước trên thành kính, Nolan Goodweather quyết định sẽ nói ra mọi thứ cho August Martinez về những gì cậu lo lắng đối với đứa em trai của mình.
“Cậu đùa à?” August ngạc nhiên sau khi nghe Nolan nói xong.
“Gương mặt mình có chút gì đó trông như đang đùa ư?” Nolan hỏi. “Vậy cậu nghĩ sao khi thấy cây nến bay lơ lửng? Không lẽ cả đám đều nghĩ mình và em của mình buộc dây vào nó chắc?”
“Nhưng cậu...”
“Lúc đó mình nói là ‘Em thông minh lắm!’ chứ chưa bao giờ nói là ‘Chính xác’ cả.” Nolan ngắt lời và nhắc lại cho bạn của mình nhớ.
August vỡ lẽ. “Nếu những gì cậu nói là sự thật thì lúc đó...”
Nolan gật đầu. “Đúng rồi đấy, thưa ngài Martinez.” Không có vẻ gì đang bông đùa. “Thật ra Shaun không phải dùng trò ảo thuật, như nhét bông hoa vào túi áo hay giấu sau lưng nó. Thật sự thì nó đã làm biến mất bông hoa đấy trong lúc miếng vải đang phủ xuống, và cây nến cũng thật sự đang bay lên.”
Đây là một chuyện mà August có lẽ sẽ không bao giờ quên được mặc kệ cho sau này có như thế nào đi chăng nữa. Và đúng, chỉ vì Nolan đã nói ra sự thật về nó nên cậu mới không quên được. Nếu có quên, thì chắc mỗi lần nhắc đến hai từ “ảo thuật” cũng đủ để cậu nhớ lại hết tất cả. Đó là cái lúc mà đang tổ chức sinh nhật mười bốn tuổi của August. Cậu đã mời nhiều bạn bè cùng trang lứa tới chơi, tất nhiên là có cả Nolan và Shaun. Những món quà. Bánh kem có cắm nến tượng trưng số tuổi. Những dãy ruy băng. Những sợi dây được gắn vào nhiều tờ giấy hình tam giác ngược với đầy đủ màu sắc, được treo khắp nơi trong căn phòng tổ chức bữa tiệc. Lúc đó August đang ngồi trên ghế, xung quanh là những người khác trong buổi tiệc và đối diện ở xa là Nolan đã đứng dậy sau khi đánh xong bài Moonlight. Nhưng cậu ta không quay trở lại ghế ngồi, Shaun bước lên đứng chung trên sân khấu tự làm để chuẩn bị cho một màn ảo thuật đúng như Nolan giới thiệu - và người thực hiện là Shaun. Chắc là mấy trò kiểu như biến mất đồng xu hay đoán lá bài này nọ, đó chính là những gì mà August nghĩ nhưng cậu vẫn tỏ ra hào hứng để “cậu bé Copperfield[12]” có thêm động lực mà không mắc lỗi. Và đúng như đã dự đoán từ trước, Shaun lấy ra một miếng vải cùng một bông hồng trên tay và nói là sẽ làm cho bông hồng đấy biến mất khi nó vẫn đang nằm trong chiếc khăn được đặt trên tay. Buổi biểu diễn được diễn ra khá suôn sẻ. Shaun đúng thật đã làm biến mất được bông hoa hồng mà không ai biết được nó đã đi đâu. Và cậu nhóc đã làm mọi người thán phục vì tài diễn ảo thuật, dù còn nhỏ nhưng đã làm được như thế mà không bị phát hiện thủ thuật thì đã là hay lắm rồi. Sau đó, mọi chuyện chưa kết thúc vì Shaun lấy cây nến cắm trên bánh kem và đặt lên bàn. Mọi người chờ đợi để xem chuyện gì xảy ra tiếp theo và Shaun đang muốn làm gì với cây nến đó. Thật sự bất ngờ, cây nến bay lên và lơ lửng trên không khí như một trò ma thuật. Sau đó Kev đứng lên và nói. “A, trò này mình có xem qua trên mạng nè. Người ta có nói là sử dụng dây buộc vào cây nến”. Shaun dường như có vẻ tức giận, toan mở miệng thì bị anh mình chặn lại. Nolan nói thay cho Shaun. “Em thông minh lắm!” và cậu ta chẳng nói gì thêm mà kéo Shaun lại để thì thầm cái gì đó. August cứ nghĩ là Nolan muốn dặn dò lại đứa em rút kinh nghiệm ở một số chỗ bị phát hiện - mà thật ra là không có vì Kev chỉ đoán là như thế mà thôi. Do đó, August vẫn nghĩ rằng đó là một trò ảo thuật kinh điển từ một đứa trẻ chín tuổi. Thật sự cho đến giờ cậu vẫn cảm thấy sốc vì được Nolan tiết lộ.
“Cứ như anh chàng đeo kính và vẩy đũa phép ấy nhỉ?”
“Nhưng đây là em của mình!” Nolan nóng nảy nói, “Shaun không phải là Harry Potter[13]! Thằng bé vẫn còn quá nhỏ, đã thế không có tính tự lập và bản thân nó thì lại quá trẻ con.”
“Xin lỗi!” August nói.
“Không sao, mình có hơi nóng nảy. Bình thường mình hay cãi nhau với Shaun, nhưng mình thật sự vẫn luôn quan sát nó để tránh xảy ra những chuyện sau này. Hiện tại chỉ có Shaun, Emma và Kev là biết được chuyện này. Mình thật sự không muốn có ai biết thêm nữa ngoài cậu ra. Tuy là có hơi ích kỷ nhưng mình cần cậu quan sát nó nếu một lúc nào đó mình xảy ra chuyện gì. Nolan Goodweather này liệu có thể tin tưởng cậu được không?” Nolan nhìn August với đôi mắt đầy hi vọng.
August đứng dậy khỏi ghế, bước tới Nolan đang ngồi trên giường. Sau đó cậu chậm rãi di chuyển gương mặt của mình đến gần Nolan, để cậu ta ngả người ra sau và nằm lên giường. August vẫn tiếp tục tới trong khi Nolan cắn môi, chậm rãi nhắm mắt lại. Một giọt nước mắt lăn dài xuống má của Nolan.
“Sao cậu lại khóc?” August lo lắng hỏi.
“Mình không biết... chỉ là mình không thể chịu nổi việc em trai mình có trở nên giống như thằng Willy Bandson hay không?”
Nghe xong được câu nói, August bỗng nhiên nở một nụ cười tươi khiến Nolan mở mắt nhìn thấy, liền nhăn mặt. “Sao cậu lại cười?”
“Vậy ra anh-chàng-dự-báo-thời-tiết đây nghĩ rằng nhóc Shaun sẽ trở nên giống như Willy Ngu Ngốc - xem một thằng mười hai tuổi là đại ca - à? Mình thì lại nghĩ điều đó là không thể.”
Nolan ngồi dậy khiến cho August phải đứng thẳng lên, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu.
“Sao cậu dám chắc chứ?”
“Thì Shaun là Shaun, nó đâu phải thằng Willy Ngu Ngốc thiểu năng đấy. Vậy cậu nghĩ Shaun sẽ thích dán mấy cái hình xăm thấy gớm ấy rồi đi tung tăng ngoài đường, ưỡn ngực như một thằng đần thối nào đó nghĩ mình ngầu à? Thôi nào Nolan, cậu biết là Shaun sẽ không bao giờ muốn trở nên như thế mà. Và cũng đừng lo quá về cái sức mạnh đó. August này chắc chắn sẽ để ý đến Shaun và không để thằng bé gặp chuyện gì với nó đâu.”
Nolan nhìn về phía cửa sổ, nở một nụ cười buồn bã rồi quay sang August. “Cám ơn cậu. Nhờ có cậu mà mình thấy an tâm hơn. Lúc nào cũng thế.”
“Tất nhiên rồi. Mình luôn là người thân nhất đối với cậu mà.” August nói.
Nolan chậm rãi nhắm mắt lại, August biết cậu cần làm cái gì và người trước mặt cậu cần gì. Cậu chậm rãi nâng người dậy, ghé đến tai của Nolan rồi nói với một chất giọng nhẹ nhàng, tựa như một thiên thần có thể bảo vệ cho bất cứ ai cần. “Mình sẽ luôn bảo vệ cậu và em trai cậu!”
August lau nước mắt cho Nolan bằng cách lướt nhẹ ngón tay lên má cậu ta.
“Cậu chấp nhận chuyện này dễ quá nhỉ.” Nolan nói.
“Thì Nolan là bạn của August.” August nũng nịu, sử dụng ngôi thứ ba để đáp. “August phải tin Nolan chứ.”
Trong ngôi nhà Goodweather bên dưới cơn mưa tầm tã của mùa hè vào tháng bảy, Nolan đã nói lên tâm sự của bản thân suốt bao lâu nay cho August. Và cậu cảm thấy tốt hơn trước khi những chuyện khủng khiếp xảy đến.
3
Shaun cùng với hai người bạn vừa chơi oẳn tù tì xong, cậu đã thua cuộc nên phải làm người đi tìm. Tuy hiện tại đang là buổi chiều muộn, nhưng mà ánh sáng chỉ phát ra từ những ngôi nhà xung quanh nên khiến cho việc truy tìm hai người còn lại dần trở nên khó khăn hơn. Do đó, Shaun đã ra luật với Emma và Kev là không được đi cách quá ba dãy nhà. Bao gồm Karchurb - Mobidyck - Lumer. Người trốn không được chạy qua ranh giới của ba đường đấy để cho người tìm dễ kiếm hơn. Trong lúc Shaun đang đứng và đếm từ một đến hai mươi thì Emma và Kev đã nhanh chân đi tìm chỗ trốn.
Sau khi đếm xong, Shaun mở mắt và bắt đầu đi tìm xung quanh những thân cây cũng như bụi cây ở ven hai bên đường, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng một ai trong hai người bạn. Cậu rẽ hướng sang đường Lumer và nhìn thấy những mái nhà bị cơn mưa dập xuống. Mà khoan đã, nếu nói đến đường Lumer thì cậu lại nhớ tới nhà của anh August. Shaun vừa đi vừa ngó vào trong ngôi nhà Martinez, phía sau tấm rèm, dù bị ghế sô pha che đi hết nửa diện tích của cái ti vi nhưng cậu vẫn thấy được kênh đang chiếu Ned’s Declassified School Survival Guide[14]. Shaun muốn xem bộ phim đó, bộ phim mà cậu mong chờ từng ngày để xem những tập mới và không muốn bỏ lỡ một tập nào cả. Hai hôm trước Shaun vừa để lỡ mất tập Sick Days & Spelling Bees[15]mà Emma lẫn Kev đều khen tập đó rất hay. Họ kể lại cho Shaun nghe là trong tập phim có đoạn Cookie phải tưởng tượng khán giả đang mặc quần đùi để có thể giữ bình tĩnh và chiến thắng được cuộc thi Ong Đánh Vần, hạ bệ được một nhóm mang tên Kẻ Giết Ong. Và hôm nay cậu lại bỏ lỡ thêm một tập.
Ôi không!
Trong lúc đang nghĩ ngợi thì Shaun đã không chú ý đến việc mình đang đi đâu và đứng ở đâu. Do đó, cái giá của việc này quá đắt khiến cho đầu gối cậu đau rát lên vì vấp phải vỉa hè và té xuống đất.
“A!” Shaun chau mày lại, dường như đang muốn khóc.
Nhưng mà chỉ vì chuyện cỏn con như thế mà lại khóc thì thật là con nít. Đúng như anh của Shaun hay chế giễu cậu là đồ trẻ con. Shaun không muốn Nolan gọi mình như thế. Cậu có thể tự đứng dậy như là một lời khẳng định cho tính tự lập đã có sẵn trong bản thân. Đúng, đứa trẻ mang tên Shaunidy rất dũng cảm và có thể đương đầu mọi thứ. Chắc chắn là chút chuyện thế này không thể làm cho cậu rơi nước mắt được.
Shaun đứng dậy và bước đi tiếp. Không biết là do cậu đã tưởng tượng ra hay là cơn đau dường như đã dịu lại.
Cơn mưa vẫn chưa bớt đi một xíu nào mà trời thì lại tối như hũ nút. Shaun đi trên vỉa hè của đường Lumer, đôi lúc ngó vào mấy ngôi nhà xung quanh hoặc tìm phía sau mấy cái thùng rác bốc mùi hôi thối khủng khiếp. Suýt nữa cậu đạp phải một vỏ chuối nên chắc chắn phải cẩn thận hơn.
Thế nhưng chẳng có bất cứ một ai trong hai người kia đang trốn ở góc phố này cả. Do đó, Shaun quyết định trở về đường Karchurb rồi quay sang Mobidyck. Đôi lúc, cậu nhìn xuống rãnh nước đang chảy, ngứa chân mà đá một phát văng tung toé nước lên. Được lần đầu, Shaun muốn đá lần nữa, rồi lần nữa, rồi lẫn nữa. Cậu thích thú trò đá nước này mất rồi. Cậu nhóc liên tục giơ chân đá khiến cho nước dưới những khe chảy xuống cống thoát nước văng ra ngoài đường lớn. Shaun dường như đã quên luôn cả trò chơi trốn tìm mà cậu và hai người bạn kia đang chơi. Và có lẽ đúng là thế. Tuy nhiên, Shaun đã dừng lại.
Cậu đang đứng trước cánh cổng lớn màu đen của một căn biệt thự cũ nát nằm trên đường Mobidyck. Nhìn bên ngoài, có thể thấy được cửa sổ trên tầng một và tầng hai đã bị vỡ ra và cơn mưa cứ thế lùa vào trong, khiến cho những tấm rèm bay phấp phới theo chiều của hướng gió thổi. Tuy cánh cổng màu đen bên ngoài đã đóng lại nhưng cửa chính của biệt thự thì lại không. Shaun cảm thấy ớn lạnh và rùng mình một cái khi nhìn vào bên trong cái lỗ tối sâu hun hút, cứ như mồm của một con quái vật nào đó đang chực chờ lao tới, cắn xé và ăn thịt cậu. Theo đó, cậu tiếp tục tưởng tượng đến những chuyện gì đó thật sự rất khủng khiếp khác mà cậu không biết có nên nghĩ đến nữa hay không. Mà trên đời này thì làm gì có...
Rầm! - một tia sét giáng xuống lớn đến nỗi khiến Shaun phải thét lên và ngồi xuống.
Ôi không! Ôi không! Ôi không!
Shaun đang sợ hãi, cậu thật sự sợ điếng người khi nhìn vào trong căn biệt thự đó. Hiện tại cậu muốn về nhà ngay lập tức để có thể nằm và cuộn vào tấm chăn ở trên giường, bên trong phòng ngủ của cậu. Chỉ có như thế mới làm cậu không còn run rẩy giống như bây giờ nữa.
Có tiếng gì đó: Ting tong ting tong!
Rõ ràng là cậu vừa nghe thấy nó.
Ting tong ting tong!
Lại nữa...
Ting tong ting tong!
Shaun có cảm giác lạnh gáy, cậu nên quay trở về nhà. Cậu đột nhiên nhớ tới một chương trình truyền hình mang tên American Horror Story[16]mà hồi năm trước cậu đã xem. Ban đầu, Shaun đã chắc nịch rằng bộ phim đó là một bộ phim kinh dị qua tấm áp phích mang hình ảnh một căn phòng, người phụ nữ nằm dưới sàn và một thứ gì đó hình người đứng ở trên trần, đưa tay xuống trong khi cơ thể bẻ ra sau chín mươi độ ngay tại điểm xương chậu. Sau vài phút đầu tiên, khi thấy được hai anh em sinh đôi bị giết cũng như những thứ cổ quái bên trong căn biệt thự. Thật sự căn biệt thự bỏ hoang này không khác gì căn biệt thự trong bộ phim đó. Chúng đáng sợ y như nhau vậy. Và với cơn mưa tầm tã, có vẻ như càng khiến cho nó trở nên ám ảnh hơn, tiêm nhiễm vào đầu của bất cứ một đứa trẻ ngây thơ nào đó một nỗi sợ vô hình.
Shaun nhìn lên cửa sổ tầng hai và chưa đầy vài giây, những con quái vật sâu thẳm trong tiềm thức của cậu bé mười một tuổi bỗng dưng hiện về như một cơn lũ đang kéo tới. Shaun có thể đoán rằng đấy là một con ma cà rồng, hoặc là một người sói. Hay chỉ đơn giản là một cái bóng đen đang đứng bên cạnh cửa sổ trong màn đêm và dường như đang nhìn xuống dưới cậu. Cái bóng đen đó đang theo dõi cậu.
Ting tong ting tong!
Và rồi khi mà cái bóng đen đó bắt đầu di chuyển, rời xa cánh cửa sổ thì Shaun vẫn đứng đấy. Một cơn nhức nhói trong đầu của cậu và hình ảnh bắt đầu hiện lên. Ban đầu hình ảnh khá mờ ảo, trông như một chiếc ti vi đời cũ đang được phát sóng trong đầu Shaun. Và rồi, một lúc sau thì “màn hình” cũng rõ nét hơn. Một cô bé đeo một cái gọng kính tròn đang ở đâu đó trong bóng tối sâu hun hút, không có lấy một xíu ánh sáng nào: Emma.
Cô vừa đưa tay tới để chạm thứ gì đó, và nó hơi hé mở ra một xíu.
Một cánh cửa...
Những tiếng bước chân!
Âm thanh của tiếng bước chân từ đâu đó đang chậm rãi lớn hơn. Gương mặt Emma bỗng trở nên bất ngờ, cô ấn nhẹ kính lên sóng mũi, sau đó dường như đang cố hết sức bình tĩnh và nín thở, chậm rãi đóng cái khe cửa tối đen vào trong. Shaun có thể nghe thấy nó, nghe thấy âm thanh mà cô bạn đang mấp môi nói.
“Đừng tìm thấy! Đừng tìm thấy!”
Shaun biết rằng Emma đang ám chỉ ai khi nghe thấy tiếng bước chân. Rõ ràng cô bạn đang trốn ở một nơi nào đó và không muốn Shaun tìm được. Nhưng mà cô đang trốn ở đâu thì cậu cũng chẳng rõ, và cậu có một linh cảm xấu về tiếng bước chân. Những tiếng bước chân trong các bộ phim kinh dị, vào cái lúc nhân vật chính diện đang trốn thường mang lại điềm không lành.
Tiếng bước chân!
Âm thanh của tiếng bước chân đã dừng lại và người đã phát ra nó đang đứng cạnh nơi mà Emma trốn.
Không Emma, hãy chạy đi! - Shaun thét lên, nhưng ai nghe chứ? Cơn mưa tầm tã đã lấn át thứ âm thanh phát ra từ cổ họng của cậu khiến cho Emma không thể nghe thấy nó. Shaun cảm nhận được. Cậu nhận thấy được cô bạn của mình đang ở trong căn biệt thự này. Và Shaun muốn nén đi nỗi sợ hãi để có thể xông vào trong cứu Emma.
Chân cậu run rẩy.
Mày làm được mà Shaun!
Chân cậu run rẩy.
Mày chắc chắn làm được!
Nhưng chân của Shaun vẫn đang run rẩy.
Chết tiệt! Dừng việc run rẩy đó lại đi.
Nó vẫn run rẩy.
Mày không thể để Emma có chuyện được!
Shaun nhìn dòng chữ trên tấm bảng đóng ở cột đá bạc màu.
GIA ĐÌNH HELSON
526
Cậu hít một hơi thật sâu và bước tới, chậm rãi đẩy nhẹ cánh cổng, âm thanh của bản lề kêu lên cót két khiến cậu giật mình. Shaun không biết, và tất nhiên cũng chẳng ai biết cậu đang đi tới một nơi mà rất có thể cậu sẽ không bao giờ có thể gặp lại Nolan Goodweather, cha mẹ và những người bạn của mình được nữa - và có thể là mãi mãi.
4
Emma Riverborn đang núp bên trong một cái tủ quần áo và cố gắng điều tiết nhịp thở của mình nhỏ nhất có thể. Chắc chắn cô bé sẽ không bị phát hiện bởi Shaun dù cho cậu ta có tìm đến đây đi chăng nữa. Mà chắc gì Shaun dám vào đến tận đây chứ?
Cô bé cười khúc khích vì thích thú với cái ý tưởng táo bạo của mình. Sau việc này, nếu Emma kể lại cho hai người bạn kia thì họ sẽ phải khâm phục sự dũng cảm của cô mà thôi. Vì sao ư? Vì cô bé đang trốn trong căn biệt thự số 526 bỏ hoang trên đường Mobidyck và chắc chắn lũ con trai đó sẽ chẳng đứa nào dám bén mảng tới vì nghe đồn đâu nơi này có ma. Mà hễ nhắc tới ma quỷ thì Emma lại chẳng cảm thấy sợ sệt một xíu nào cả vì cho rằng chúng chỉ là những thứ nằm trong trí tưởng tượng của con người. Dù chỉ mới mười một tuổi, cô bé vẫn tự hào vì mình rất dũng cảm và làm những chuyện thật điên rồ như trốn ở trong một địa điểm như thế này.
Nhưng có lẽ thời gian tìm của Shaun gần hết rồi nên Emma cũng phải rời khỏi đây để nhập bọn với hai người bạn tại mặt tiền của nhà Goodweather. Và cả ba sẽ cùng nhau trở vào trong để tiếp tục chơi trò “Thật Hay Thách?” hoặc là bắt đầu xoay vòng để kể một câu chuyện kinh dị nào đó trong bầu không khí tối tăm, khi mà cái đèn dưới tầng hầm đã tắt, chỉ còn lại cây nến nhảy múa thứ ánh sáng vàng sẫm giữa ba người. Những câu chuyện rợn tóc gáy sẽ được kể ra như: Ngón Chân To, Ngôi Nhà Bị Ma Ám, Khẩu Liệt Nữ, Ma Cà Rồng và thậm chí là còn có cả truyện Creepypasta[17]nữa. Cô rất thích xem phim kinh dị và chưa bao giờ tin những câu chuyện đó có thật cả. Chính vì cái suy nghĩ đó đã dẫn tới những hậu quả mà cô không thể tưởng tượng nỗi khiến cho cô hối hận về sau này.
Emma vừa chuẩn bị để rời khỏi chiếc tủ đồ, cô bé đưa tay và mở cửa.
Tiếng bước chân!
Đôi mắt Emma mở to ra, nhìn về phía cửa tủ đồ vừa mở. Cô bé tự hỏi đó có phải Shaun hay là Kev không. Nhưng cô biết hai người họ sẽ không dám vào đây. Hoặc cũng có thể họ đột nhiên gan dạ lên để tìm (trốn) cô ở trong này. Emma chậm rãi khép cửa lại, không gây ra tiếng động gì quá lớn. Thế nhưng âm thanh của tiếng bước chân đó vẫn tiếp tục cất lên.
Emma cảm thấy cái lạnh đang cào xé da thịt dù cho có mặt áo mưa, nhưng cũng đã dầm mưa không ít lâu. Cô bé đột nhiên nhớ về câu truyện mà mẹ của cô đã kể cho cô nghe mang tên Nanh Trắng[18]. Câu chuyện kể về một chú chó lai sói đầy hoang dã dần được thuần hoá bởi con người. Thật sự Emma rất thích câu chuyện đó, và cô bé cũng tự mình đọc đi đọc lại suốt mấy lần liền. Và cứ mỗi lần đọc tới đoạn có gã Smith “đẹp trai”[19]và gã Chồn Xám[20]thì thật sự cô rất tức giận vì cách họ hành hạ Nanh Trắng để khiến chú chó phải bộc lộ bản chất nửa dòng máu sói của nó.
Tiếng bước chân!
Bởi vì âm thanh từ bên ngoài đã dừng lại, Emma mới thôi ngừng suy nghĩ về cuốn truyện. Cô nở một nụ cười, chuẩn bị chào đón Shaun, hoặc là Kev đã tìm ra mình. Nếu được, cô sẽ cho Kev cùng trốn trong này luôn. Thế nhưng cánh cửa không mở ra cũng như âm thanh bên ngoài vẫn im lặng. Chỉ còn tiếng mưa rì rào dai dẳng không dứt. Một tiếng sấm chợt vang lên, khiến cho toàn bộ Milton chìm vào trong màn đêm tĩnh mịch.
Thật khủng khiếp!
Hiện tại chỉ có Christopher Turner, một lão già sống tại đường Baraway - đối diện với cột thu lôi của một nhà máy điện cung cấp cho toàn bộ thị trấn - nhìn thấy được cú chớp giật đã giáng xuống một đòn nặng nề, gây quá tải nguồn cung cấp điện nên khiến cho toàn bộ thị trấn đều bị cúp điện. Và chắc chắn sáng hôm sau, phần lớn cư dân đều sẽ biết. Milton chắc chắn phải cần một tuần để sửa lại mọi thứ. Do đó, người dân sẽ phải học cách sống cùng với một cây nến.
Cánh cửa dần hé mở ra, có lẽ Emma đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
“Cậu bắt đ...” Emma dừng câu nói lại vì quá bất ngờ.
Trước mặt cô, một người con trai với chiều cao gần bằng August. Cậu ta đang mặc một cái áo trắng bị pha lẫn màu đen và bê bết bùn đất. Bên dưới đôi giày rách rưới của anh cũng toàn bùn với bùn trông rất bẩn thỉu và y như một đứa trẻ vô gia cư.
Một cơn gió thổi mạnh qua khung cửa sổ ở phía cuối căn phòng đầy bụi bẩn và mạng nhện, mang theo đó là tiếng cây xào xạc và lá của chúng thì bay tứ tung, rải rác khắp nơi trong căn phòng.
“Cậu là ai?” Emma hỏi.
Ting tong ting tong!
Emma có cảm giác ớn lạnh.
“Nó đang đến.” Người con trai đó đột nhiên cất tiếng nói.
Emma chà xát hai tay vào nhau vì lạnh. “Nó? Ý cậu là sao?”
Người con trai đó nắm lấy cánh tay của Emma, kéo cô bé chạy thật nhanh khỏi căn phòng, dọc theo dãy hành lang của tầng trệt. Sau đó leo lên cầu thang và tiến lên tầng một.
“Cậu đang kéo tôi đi đâu vậy? Thả tôi ra!” Emma hoảng loạn, vùng vẩy để thoát khỏi người đang nắm tay và lôi cô bé đi.
Dạo này có vài người dân và cả trẻ con đột nhiên mất tích trong thị trấn, Emma nhớ lại tin tức của tờ báo Newsmaz Starling mà cô đã xem vào buổi sáng hôm nay và tỏ ra sợ hãi. Nếu đúng thật người này là kẻ bắt cóc thì sao? Cô không dám tưởng tượng cậu ta sẽ làm gì mình. Emma tiếp tục vùng vẩy và thoát được trong lần kế tiếp. Cô bé quay đầu bỏ chạy về phía hướng mà cô bước vào trong biệt thự này, không để ý gì đến người con trai có ý giúp đỡ mà cô nghĩ đó là kẻ đã bắt cóc những đứa trẻ trong thị trấn. Và đó là một quyết định sai lầm... hoặc rất sáng suốt.
Phổi lẫn mũi của Emma trở nên lạnh buốt, nhịp thở nặng dần, cô bé không còn chạy nhanh như lúc đầu được nữa. Tuy nhiên, cô đã nghe được một tiếng gọi quen thuộc.
“Emma! Emma, cậu đang ở đâu?” Đó rõ ràng là tiếng của Shaun và...
Ting tong ting tong!
Emma dồn hết sức lực cuối cùng để chạy thật nhanh, cô chạy xuống hành lang tầng trệt.
“Emma!” Shaun nhìn thấy cô bạn, liền hét lớn.
“Shaun! Có kẻ...” Emma thở rất nhanh, “Có kẻ muốn bắt co...”
“CẨN THẬN!” Một tiếng hét nữa.
Ting tong ting tong! - nghe như âm thanh từ hộp nhạc vừa lên dây cót và phát ra âm thanh. Nhưng thứ âm thanh này lại chẳng vui tai xíu nào cả. Thậm chí nó còn mang đến cái gì đó bí ẩn từ trong một góc khuất tối đen.
Âm thanh gào xé vang lên.
Shaun lao đến và xô Emma về phía một góc, khiến cho lưng và đầu cô bé đập vào vách tường. Chút ý thức còn lại của cô bé nhìn thấy một cái gì đó - cặp kính cô đã bị văng khỏi mắt - và nó đang đuổi theo Shaun về phía cửa chính.
Cô bé bất tỉnh.
5
Vài tiếng sau, Emma tỉnh lại trong bệnh viện, bên cạnh cô là Kevin Shermann cùng với Nolan Goodweather và August Martinez. Cô kể lại mọi thứ đã xảy ra mà cô có thể hình dung được trong lúc đầu mình đang đau như búa bổ. Emma đã khóc khi nghe tin rằng họ đã không tìm thấy Shaun. Và rồi sau đó khi mẹ của Nolan biết tin, bà gần như đứng ngồi không yên, phải nhờ ông Finmort giữ bà lại và hứa rằng sẽ tìm ra được Shaun một cách lành lặn.
Tại một nơi nào đó trong khu rừng Busklunkey, Shaun đang trốn chạy con quái vật trong tuyệt vọng và bắt đầu có dấu hiệu kiệt sức rõ rệt. Cho tới khi cậu cảm nhận được một tín hiệu gì đó kỳ lạ thì cậu chạy theo nó. Và chạy theo trong vô thức mà không phải lo lắng gì về việc có thể gặp được con quái vật một lần nữa. Nhưng rồi khi Shaun tiến vào trong một gốc cây, đi qua nó thì cậu không thể trở ra được nữa.
Cơn mưa cũng lặng lẽ chấm dứt trong đêm đó: Mọi thứ chìm trong tĩnh lặng cho tới khi một cuộc tìm kiếm được nổ ra ngay lập tức. Không ai chắc được chuyện gì đã xảy ra với Shaun Goodweather, nhưng từ những sự cố gắng thì họ chỉ có thể cầu nguyện cho Shaun là cậu bé vẫn đang an toàn mà thôi. Còn con thú hoang, nó đã biến mất sau khi đuổi theo Shaun sâu vào rừng.
[1]The Weather Channel: Kênh dự báo thời tiết của Hoa Kỳ.
[2]NONGSHIM: Một công ty thực phẩm và nước uống ở Hàn Quốc.
[3]Summer TV Season: Season ở đây có nghĩa là mùa của kênh TV. Một Season là thời gian để 1 chương trình chiếu hết một phần và một năm ở truyền hình Mỹ chia ra làm 2 season bao gồm Summer TV từ tháng 5 đến tháng 9 và Fall TV từ tháng 9 đến tháng 5.
[4]Royal Pains (2009-2016): Một bộ phim truyền hình hài kịch ở Mỹ.
[5]The Good Doctor: (Tựa Việt) Bác Sĩ Thiên Tài. Một bộ phim truyền hình ở Mỹ được dựa trên bộ phim cùng tên của Hàn Quốc.
[6]Nevada: Một nơi có thể coi là mại dâm được hợp pháp hoá.
[7]Goodbye And I Love You: Một bài nhạc do ca sĩ Celine Dion trình bày.
[8]Tanya Donelly: Một nữ ca sĩ kiêm nhạc sĩ sống ở Mỹ, được đề cử giải Grammy.
[9]Rondo Alla Turca: Bản nhạc được nhà soạn nhạc tài năng Mozart sáng tác.
[10]Summer Kisses Winter Tears: Nhạc của Elvis Presley.
[11]Aladdin and the Magic Lamp: (Tựa Việt) Aladdin và Cây Đèn Thần.
[12]David Copperfield: Tên thật là David Seth Kotkin, sinh ra vào 16/09/1956 tại Metuchen, New Jersey. Năm lên mười, ông bắt đầu biểu diễn ảo thuật đường phố và năm lên mười hai, ông là người trẻ nhất được Hiệp Hội Ảo Thuật Gia Mỹ công nhận.
[13]Harry Potter: Một nhân vật trong loạt phim cùng tên
[14]Ned’s Declassified School Survival Guide: (Tựa Việt) Cẩm Nang Của Ned, một bộ phim truyền hình Mỹ rất ăn khách.
[15]Sick Days & Spelling Bees: (Tựa Việt) Những Ngày Bệnh và Ong Đánh Vần.
[16]American Horror Story: (Tựa Việt) Những Câu Truyện Kinh Dị Mỹ. Hiện tại đã có 9 mùa phim.
[17] Creepypasta: Là những câu chuyện ngắn kinh dị hoặc phương tiện truyền thông khác được thu thập và chia sẻ trên Internet với mục đích đáng sợ hoặc để dọa nạt người đọc.
[18]Nanh Trắng: (Tựa Tiếng Anh) White Fang. Là bộ truyện được đăng từng kỳ lần đầu tiên trên tạp chí Outing từ tháng 5 đến tháng 10 năm 1096. Tác giả của bộ truyện là Jack London, một nhà văn người Mỹ.
[19]Smith “đẹp trai”: Một nhân vật trong truyện Nanh Trắng được miêu tả cực kỳ xấu và độc ác. Hắn dùng Nanh Trắng kiếm tiền, đưa con chó tới những cuộc đấu sức mạnh và thường xuyên hành hạ nó bằng gậy.
[20]Chồn Xám: Một nhân vật trong truyện Nanh Trắng. Chủ thứ hai và là người tác động mạnh mẽ đến bản năng hoang dã của Nanh Trắng.
gan fall 在 當張仲景遇上史丹佛 Facebook 的最佳解答
TCM Treatments of COVID-19
Written in Chinese by Dr. Andy Lee, March 7, 2020 (http://andylee.pro/wp/?p=7660)
Translated to English by Dr. James Yeh, March 13, 2020
I published an essay “From SARS to Novel Coronavirus” in Chinese on January 21, 2020 (http://andylee.pro/wp/?p=7169). At that time, I tried to discuss possible Traditional Chinese Medicine (TCM) treatments of Novel Coronavirus based on my clinical experience of treating many severe cases of pneumonia caused by various influenza and other diseases. Since then, I have directly and indirectly participated in treating patients of Novel Coronavirus successfully, had discussions with many doctors fighting the epidemic at the front line and many researchers conducting related researches, and read many reports on this subject. Although the “Novel Coronavirus Pneumonia” has been renamed to “COVID-19” (coronavirus disease 2019) and the name of the virus has officially named from “2019-nCoV” to “SARS-CoV-2”, I now firmly believe that my original judgment, views, and interpretations are correct. For the sake of easiness for people to read and share, in this essay, I am reorganizing my previous discussions and including some explanations on certain confusions as well.
First, there are numerous provinces and cities in China using TCM to fight the “COVID-19” (I will use the term “Coronavirus” from now on.) No matter whether the treatments were primarily using TCM or the combination of TCM and the methods of Western medicine, there have been a significant amount of positive outcomes. On the other hand, the views of how to use TCM to treat and the use of corresponding herbal formulas vary quite a bit. Even when TCM remedies were effective, why did some patients fully recover and were discharged from the hospitals but other patients still could not get the virus-free “negative confirmation” from virus DNA tests?
Many TCM doctors participating in the treatments and discussions often look at the Coronavirus issue from a single “Point” or the condition of the patient at that specific moment. Some interpreted the disease as “Dampness” (濕), “Dryness” (燥), “Cold” (寒), or “Heat” (熱). (Translator’s note: These interpretations are often the opposite ends of the spectra, like Dampness is opposite to Dryness; and Cold is opposite to Heat.) From the clinical practice point of view, those treatments based on such conflicting interpretations all had positive effects to some degrees. Then, which interpretation is the “correct one”? In fact, those simple interpretations all have some merits but don’t fully cover the subject in hand. Although TCM is based on “Dialectical Treatment” (辯證論治), i.e. treatment is derived from “observation and diagnosis” of patients’ complex symptoms, the most important thing is that disease shouldn’t be viewed as an isolated problem at a specific time, but the whole development of symptoms along a timeline. Not only we need to observe and diagnose the current ailment but also we have to understand the development history of the disease and to project how the disease will develop in the future. For a single patient, we might be able to focus on the clinical results of this patient. But for epidemics, we have to look at a bigger picture and take into account how this Coronavirus develops health issues inside the human body from TCM’s perspective. And, in clinical treatments, we also need to consider many variants caused by each patient’s preconditions and one’s strength to fight off the disease.
From my experience of curing many patients who were inflicted with flu-induced pneumonia and complications, and the recent participation in treating and curing Coronavirus patients, it is proper to summarize that no matter whether the virus is Coronavirus, bird flu, swine flu, or the “common” flu, we found that the bodily deterioration caused by the virus, in general, follows the description from the TCM theory first covered in the ancient literature “Treatise on Cold Damage on Miscellaneous Disease ” (傷寒雜病論). However, the progressions of the disease from such special viruses are much faster, more severe, and/or more persistent than that of the common flu. Patients’ own original “health” condition also complicates the progression. (Translator’s note: For example, the infliction rate of young children is much smaller than that of adults for Coronavirus.)
As I explained before, the TCM theory discussed that for the common flu or “catching a cold”, the disease starts with “Exterior Deficiency or Weakness” (表虛). That is, the “exterior” of the body is invaded by the “External Pathogen” (外邪), like virus, and has adverse reactions. (Translator’s note: Here the exterior doesn’t mean just the outside surface of the body like the skin, but all the surfaces topologically exposed to the outside like lining of throat, nose, and bronchus of the body.) This is the first stage of the whole episode and often can be effectively treated with the herbal prescriptions such as “Gui Zhi Tang” (桂枝湯). If the patient is not properly treated, the body fluids within the surface and muscles could not function properly. It will cause the transition to the next stage “Exterior Excess” (表實). (Translator’s note: The word Excess has various meanings: excessive reactions all the way to neoplasm, excessive wasteful things, etc.) Viral infection at this stage is matched to one of the several syndromes named with the corresponding herbal remedies such as “Ge Geng Tang” (葛根湯), “Ma Huang Tang” (麻黃湯證), and others. The TCM theory calls this stage “Exterior Coldness” (表寒). In history, many TCM doctors considered this stage as the body being hurt by outside coldness (傷於寒) or in plain words “Catching Cold”. However, that is a misunderstanding. While outside coldness is one of the causes leading to the stage “Exterior Coldness”, it is not the only cause. When the body fluids could not function properly, the normal body fluids which had proper fluidity to circulate and to fulfill vital functions (活水) became a pot of “Dead Water” (死水), i.e. wasteful water which can’t fulfill vital functions. In other words, the ancient literature “Treatise on Cold Damage on Miscellaneous Disease” (傷寒雜病論) is much beyond the simple interpretation of how to treat the ailment caused by “cold damage”, but a classical literature of explaining both the physiology and pathology of human body functions.
Normally, the ailment or symptoms of the common flu would be limited at this stage of “Exterior Coldness”. Even without any treatment, the human body often could fight off the virus with an immune response and fully recover. But when the effects of Exterior Coldness started to penetrate into the interior of the body, the first common organs to be affected will be the organs that have a short path to the outside. (Translator’s note: Topologically, trachea and lung are only a membrane distance away from the outside air.) Then the Exterior Coldness gets transformed into the next stages such as “Interior Coldness” (裡寒) and “Lung Coldness” (肺寒). (Translator’s note: Here “Lung” means the whole respiratory system, not only the lung organ.) Clinically, the patients start to show symptoms of the syndrome named after its herbal remedy “Xiao Qing Long Tang” (小青龍湯). At this stage, the patients have serious coughing and running nose. When the respiratory system is “affected by the coldness”, the body fluid function of the respiratory system gets affected. Just like when the cooling system of a car malfunctions, the engine would overheat. The circulation function of the lung becomes “Dry and Overheated” (燥热). This would lead to the next stage of “Heated Interior” (入裡化熱) and often be matched to its herbal remedy “Da Qing Long Tang” (大青龍湯). At this stage, it does not mean that the whole lung is “dry and heated”. In fact, many pneumonia patients exhibit “mixed coldness and heat” (寒熱夾雜) in the lung. For example, while the upper part of the lung is “dry and heated”, the lower part of the lung might suffer excessive mucus of a high density. Pleural effusion and hydronephrosis might start to develop quickly.
Such a complex situation was extensively discussed in Chapter 7 of the ancient literature “Synopsis of Prescriptions of the Golden Chamber” (金匱要略肺痿肺癰咳嗽上氣病脈證治第七篇). At this complex stage, the illness development varies significantly among patients of different preconditions and other variants. It is no longer the situation that a simple herbal remedy can be applied to all the situations. The TCM theory illustrates various treatments by those herbal remedies such as “She Gan Ma Hung Tang” (射干麻黃湯), “Ting Li Da Zao Xie Fei Tang” (葶藶大棗瀉肺湯), ”Ze Qi Tang” (澤漆湯), “Xiao Qing Long Jia Shi Gao Tang” (小青龍加石膏湯), and others. It doesn’t mean that one of the herbal remedies should be selected to treat a patient directly. Instead, the TCM Theory used these herbal remedies to teach its practitioners how to “think” and create a proper herbal remedy based on the conditions of a specific patient.
For example, the Coronavirus has quite a puzzling situation that many Western medicine doctors haven’t yet fully understood. Some severely affected patients exhibited fibrosis of the lung like the SARS phenomenon. Other severely affected patients did not have SARS-like lung fibrosis but had massive liquid cumulated in the lung, which even “drown” some patients to death. From the TCM point of view, it is not strange at all. Fibrosis of the lung is the typical following stage of Heated Interior matching to “Da Qing Long Tang” (大青龍湯). It was named as “Lung Atrophy” (肺痿) in the TCM theory. And the situation that one suffers from massive dense liquid accumulation is matched to symptoms of severe development after the stages matched to “She Gan Ma Hung Tang”( 射干麻黃湯) , “Ting Li Da Zao Xie Fei Tang” (葶藶大棗瀉肺湯), and others as discussed earlier. The TCM theory called it “Lung Abscess” (肺癰). In the TCM theory, Lung Atrophy and Lung Abscess are two progression paths of this virus depending on which path develops faster or even simultaneously. From the past and current reports, SARS virus tilts toward the path of Lung Atrophy, while the Coronavirus tilts a little more toward Lung Abscess.
The above explained the progression of flu and other epidemic virus infections. Now you might understand how different TCM doctors had different views or treatment methods, but all of the treatments had some partially positive effects. If a TCM doctor’s diagnosis at one particular moment was slight hotness of the lung, some mild herbs to “clean up the heat” (清熱解毒輕劑), often used by the “Southern School” doctrine (溫病派), might relieve the patient’s symptoms. But if a TCM doctor’s diagnosis at a different point of the progression was massive mucus accumulation, heavy dosage of strong herbs, often used by the “Northern or Classic School” doctrine (經方派) might be needed to treat Lung Abscess (肺癰). That is why we saw some reports that the “Pneumonia Formula One” (肺炎一號) used in Guangzhou city, which was based on mild herbs to reducing the “heat”, had some positive effects in Guangzhou but not so effective in Shanghai. In Shanghai, many TCM doctors had to switch to stronger herbal ingredient often found in “Da Qing Long Tang” (大青龍湯) and “She Gan Ma Hung Tang”( 射干麻黃湯) as discussed earlier. This was due to different weather patterns and different patients, i.e. different progression paths described in the previous paragraphs. In other words, from the specific moment of the doctor’s diagnosis, both views were correct. But neither of them grasped the progression timeline of this severe illness.
Another point raised earlier was why did some patients fully recover while others did not? According to the information given by the doctors on the front line, there were so-called “Western medicine and TCM combined treatments” in which Western medicine drugs were continuously given to the patients and TCM herbs were used as supplements. When adding TCM herbs had a positive effect and made a speedier recovery, it was all goodness. But when adding TCM herbs did not have positive results, then what? According to the doctors on the front line, the medical team did not really think through the stages of disease progression as discussed earlier and switch to different TCM remedies, but only increased the dosage of Western medicine drugs such as Interferon (干擾素), Chloroquine phosphate (磷酸氯喹) used to treat malaria (抗瘧疾藥物), Arbidol (阿比多爾) used to treat influenza (抗流感藥物), and others. Heavy dosages of such drugs had severe side effects and sequelae. In those “combined” treatments, the medical teams didn’t have enough TCM expertise to make sound decisions on herbal remedies. Instead, they simply used TCM herbs as “extra help”.
How about treatments primarily with TCM remedies? The chief Western medicine expert who leads the fight against the Coronavirus, Dr. Nanshan Zhong, admitted under political pressure that TCM was useful against light or even medium threat situations of Coronavirus but insisted that TCM could not cure severe cases. His statement was based on his belief that there is no ingredient in TCM herbs that could kill Coronavirus. I am sorry to say that Dr. Zhong is incorrect in this aspect. With solid patient cases as proof, TCM can actually cure severe cases of Coronavirus infection and other flu-related infections. When it did not, it is the particular TCM doctors who had not mastered the whole theory and methodology of TCM. But one thing that Dr. Zhong said correctly was that no ingredient in TCM herbs can “kill” the virus. However, the TCM treatment isn’t based on the ability to kill the virus. (Translator’s note: Western medicine drugs could not kill the virus either.) Many people still have the level of limited understanding that TCM can only improve the immunization ability or some herbs such as the root of Isatis tinctoria (板藍根) has some natural antibiotic chemicals. Such understanding is unfortunately poor and very limited. Although modern medical science still could not fully comprehend TCM theory and its clinical outcome, against Coronavirus, the better explanation is that TCM remedies can “improve the internal environment of the human body”. (Translator’s note: So that the patient would not fall into the adverse conditions that the organs fail to function.) In plain words, when the virus causes more mucus, TCM remedies reduce the mucus. When the virus causes fibrosis, TCM remedies reduce the “heat level” of the lung. TCM remedies tend to push the body and organs back to the original healthy states. Once the environment is unfriendly for the virus to keep replicating, the patients will have higher chances to eradicate the virus by themselves and recover. One can probably say that this explanation and method is similar to the idea of using Western medicine Interferon but without severe side effects. That is, TCM can cure not because it has the ability to “kill” virus by some ingredients but to help to restore patients’ “internal environment” to healthier conditions that prevent the virus from replicating quickly. (Translator’s note: If one buys the same argument made by Dr. Zhong that a medication needs to have ingredients to kill the Coronavirus, then all the medications used today would not qualify. Then do we give up? In fact, why TCM was not selected to treat severe cases was because those stronger and less commonly used herbs were not applied properly or the TCM doctors at hand had less confidence for doing so. )
Now, we can go back to discuss how clinically TCM can treat and cure Coronavirus patients. For light to mild cases, most of the different TCM treatment methodologies could help. For medium to severe cases, as I discussed in my previous essay, we need to utilize the strength of certain herbs:
- Sheng Shi Gao (Gypsum, 生石膏): To reduce heat inside the lung (清肺熱) and enhance the liquid circulation in the respiratory system (加強肺津液運作)
- She Gan (Belamcanda chinensis, 射干)、Zi Wan (Aster tataricus, 紫菀) 、Kuan Dong Hua (Tussilago farfara flower, 款冬花)、Sheng Ban Xia (Pinellia ternate, 生半夏)、Ting Li (Sisymbrium indicum, 葶藶)、Da Ji (Euphorbia pekinensis Rupr., 大戟), etc.: To reduce accumulation of excessive mucus and wasteful fluids inside the respiratory system (去肺下方濃稠痰飲、肺積水、胸腔積液等)
- Ma Huang (Ephedra sinica Stapf., 麻黃), etc.: To enhance the lung function (宣肺、發陽)
- Mai Men Dong (Ophiopogon japonicas, 麥門冬)、Xing Ren (Prunus armeniaca, 杏仁): To moisturize the lung (潤肺)
That is, we need to combine the theory and targeted responses of the various herbal remedies such as “Da Qing Long Tang” (大青龍湯), “She Gan Ma Hung Tang” (射干麻黃湯) , “Ting Li Da Zao Xie Fei Tang” (葶藶大棗瀉肺湯), ”Ze Qi Tang” (澤漆湯)“, etc. as discussed earlier, and properly adjust the dosages and ratios of ingredients to fit the requirements of individual patients based on their conditions. In addition, if the patients have other ailments, those conditions need to be taken into account also, such as:
- For “Coldness and Wetness of the Middle and Lower Abdomen“ (中下焦寒濕) or “Deficient Kidney Function” (腎陽不足): Add Bao Fu Zi (processed Aconitum carmichaelii Debx root, 炮附子)、Xi Xin (Asarum sieboldii, 細辛), etc.
- When the liver function is weak or damaged by heavy dosages of Western medicine drugs such as interferon: Add Chai Hu (Bupleuri Radix, 柴胡)、Huang Qin (Scutellaria baicalnsis Geprgi root, 黃芩), etc.
There is no question that it is very challenging to fight off the Coronavirus. The clinical treatments will seriously test TCM doctors’ thorough understanding of TCM and their ability and courage to call the right shots under a great amount of pressure. On the other hand, it is also a good time to prove that TCM can be effectively used to fight various viruses in a superb and speedy fashion with little sequelae and at a much lower cost.
For fighting such a new and aggressive virus epidemic, there is no single TCM herbal formula that can treat all situations. One must have deep knowledge of the stages of the disease, along with close examinations on patients’ preconditions, so one can use the most effective prescription to intercept and turn the symptoms around. On the other hand, many provinces and cities in China provided TCM guidelines on Coronavirus treatments and pre-fixed herbal formulas to address people’s demands on a herbal remedy for “common usage”. Among them, I found the current recommendation from the Chinese National TCM Administration the most appropriate for a good percentage of Coronavirus patients. The herbal remedy was recently named as “Qing Fei Pai Du Tang” (清肺排毒湯), which could probably be translated to “clean up the lung and get rid of the toxic”. In line with the discussion above, this specific herbal formula includes Ma Huang (Ephedra sinica Stapf., 麻黃), Zhi Gan Cao (processed Glycyrrhiza uralensis Fisch., 炙甘草)、Xing Ren (Prunus armeniaca, 杏仁)、Sheng Shi Gao (Gypsum, 生石膏)、Gui Zhi (Ramulus Cinnamom, 桂枝)、Ze Xie (Alisma orientalis, 澤瀉)、Zhu Ling (Polyporus umbellatus, 豬苓)、Bai Zhu (Atractylodes macrocephala Koidz., 白朮)、Fu Ling (Poria, 茯苓)、Chai Hu (Bupleuri Radix, 柴胡)、Huang Qin (Scutellaria baicalnsis Geprgi root, 黃芩)、Jiang Ban Xia (Pinellia ternate, 薑半夏)、Sheng Jiang (Ginger, 生薑)、Zi Wan (Aster tataricus, 紫菀)、Kuan Dong Hua (Tussilago farfara flower, 款冬花)、She Gan (Belamcanda chinensis, 射干)、Xi Xin (Asarum sieboldii, 細辛)、Shan Yao (Dioscorea oppositifolia, 山药)、Zhi Shi (Citrus aurantium, 枳實)、Chen Pi (Citrus reticulata Blanco, 陳皮)、and Huo Xiang (Pogostemon cabin, 藿香). Since such an herbal remedy was designed for “common usage”, it has to consider all degrees of disease severity. Therefore, the dosages can’t be too heavy, as the majority of the patient cases are light to mild. As the result, “Da Qing Long Tang” (大青龍湯) discussed earlier became a lighter herbal formula named as “Ma Xing Gan Shi Tang” (麻杏甘石湯). The stronger herbal ingredients such as Ting Li (Sisymbrium indicum, 葶藶) and Da Ji (Euphorbia pekinensis Rupr., 大戟) to treat pleural effusion and hydronephrosis are not included. Hence, for severe cases, the herbal remedy from the Chinese National TCM Administration needs to be enhanced with additional ingredients and larger dosages.
In summary, as long as the TCM doctors have sufficient knowledge and clinical experience, by applying the proper methodology, TCM alone is capable of dealing with severe Coronavirus infections. (Translator’s note: There is much to do to develop a comprehensive diagnostic and treatment methodology which can help many TCM doctors to pinpoint the patient’s condition and stages of the infection to make the proper decision, especially when fully qualified TCM doctors are of short supply.) At this moment, there is no “special drug” in Western medicine to cure Coronavirus, but to resort to cortisone, antibiotics, interferon, anti-malaria, anti-flu drugs to maintain the lives of patients and passively wait and hope that the patients’ bodies can find their own way to turn the situation around. Even then, the Western medicine drugs mentioned above all potentially have significant side effects and sequelae. Patients with severe cases might be able to get out of the deathbed but most likely live with some permanent damages to the body. Dr. Zhong, China’s chief Western medicine expert on the Coronavirus epidemic, also warned that the current path of developing the “special drug” would most likely lead to severe sequelae to the patients. Given that is the case, why don’t we put much more effort to fully develop the TCM treatment of viral infection, not just for Coronavirus but also for future viruses which will bound to happen in the future?
(Translator’s note: As China is getting good control of the virus spread and gradually recovers from this epidemic, the knowledge learned will be invaluable to the rest of the world. Europe and the United States are on the exponential rise of new cases as of the writing on 3/14/2020. Various models predict that in the US alone Coronavirus infections can reach millions, as discussed in the Opinion Column of New York Times, “How Much Worse the Coronavirus Could Get, in Charts” by Nicholas Kristof and Stuart A. Thompson, March 13, 2020. China should continue to put efforts to develop TCM diagnostic and treatment methodology so that millions of people in the rest of the world can be helped and saved. TCM is not just for science, it is for humanity.)
(http://andylee.pro/wp/?p=7729)
#當張仲景遇上史丹佛